Chóp mũi hai người chạm nhau, tựa như có dòng điện chạy qua.
Ánh đèn chiếu lên người Diệp Ngưng, gương mặt cô đỏ bừng.
Yết hầu Tạ Ly lăn lộn, nhắm mắt muốn hôn cô, bỗng nhiên có đôi tay đặt lên trước ngực anh.
Anh như bừng tỉnh từ mộng đẹp, nhíu mày nhìn Diệp Ngưng, im lặng không lên tiếng.
“Xin lỗi, em chưa sẵn sàng.”
Trong lòng Diệp Ngưng rất hoảng loạn, cô không thể hiểu tại sao mình lại sợ hãi, còn có chút mâu thuẫn.
Diệp Ngưng không rõ tình cảm của mình với Tạ Ly là thế nào, rõ ràng thích anh nhưng lại cảm thấy không chân thực.
Phản ứng của cô nằm trong dự liệu của Tạ Ly, anh cong môi cười, sờ đầu cô, tỏ vẻ không sao.
Tạ Ly dắt tay Diệp Ngưng về khách sạn.
Cô như đứa trẻ làm sai chuyện gì, càng nhìn anh lại càng thấy áy náy.
Có lẽ anh thất vọng lắm.
Haizz, nếu như gặp Tạ Ly sớm hơn một chút thì tốt rồi, cô cũng không sợ tình yêu như thế.
Mọi người đều nói muốn gặp đúng người đúng thời điểm, nếu gặp được nhau sớm hơn, có lẽ bọn họ sẽ không có ngày hôm nay.
Hai người về tới khách sạn, Tạ Ly bảo Diệp Ngưng đi tắm trước, còn anh ra ban công hóng gió.
Nhìn bóng dáng cô đơn của Tạ Ly, Diệp Ngưng lại càng khó chịu.
Cô không muốn cự tuyệt anh, nhưng không thể vượt qua trở ngại trong lòng.
Diệp Ngưng tắm xong vẫn thấy Tạ Ly đứng đó, cô đẩy cửa đi ra, Tạ Ly nghe thấy tiếng động lập tức quay đầu.
“Bên ngoài gió lớn thế anh không sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-qua-do/427160/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.