Diệp Ngưng vào nhà tắm, định gọi Tạ Ly ra ăn sáng lại thấy nội y treo ở đấy, gương mặt lập tức đỏ lên, cô vô thức chạy tới nhanh tay cầm lấy rồi đi thẳng vào phòng ngủ.
Thấy cô phản ứng mãnh liệt như thế, Tạ Ly không khỏi cảm thấy buồn cười.
Sớm muộn gì cũng có ngày nhìn thấy.
Hai người ngồi xuống bàn ăn, Diệp Ngưng xấu hổ không tự nhiên lắm.
Lúc cô tắm xong thì treo đồ ở đấy, định ăn sáng xong thì mang đi giặt, ai ngờ Tạ Ly lại tới đây.
“Bánh bao ăn ngon thật, anh mua nhà nào thế?”
Diệp Ngưng gượng cười, tìm kiếm đề tài.
“Em sống ở đây mà chưa đi ăn bao giờ à?” Tạ Ly hỏi lại cô.
Diệp Ngưng chớp chớp mắt, “Em còn chưa ăn thử bao giờ”
“Uống canh đi.”
Tạ Ly thấy cô không thoải mái, cũng không nói gì nữa.
Diệp Ngưng ngại tới nỗi không dám nhìn thẳng vào mắt anh, cô cầm thìa yên lặng uống canh.
Một lát sau hai người ăn xong, Tạ Ly buông đũa, nói: “Chuyện hôm qua anh thực sự xin lỗi.”
Nghe anh nói, Diệp Ngưng trầm mặc một lát.
Cô nhớ lại lời Chu Mạt và Hứa Xán Xán nói, quyết định thay đổi bản thân mình, vì thế trực tiếp hỏi anh: “Học trưởng, về sau anh có thể…. chính là kiểu…. bất luận anh làm gì đều nói cho em nghe, hơn nữa phải nói rõ ràng, đừng làm em cứ phải đoán già đoán non, được không?”
Tạ Ly ngẩn người, ngẫm lại ý tứ của cô, không khỏi vui mừng.
“Em đoán mò cái gì? Sẽ không nghĩ anh tìm cô gái khác đấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-qua-do/427157/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.