Hứa Xán Xán thấy Diệp Ngưng và Chu Mạt đi một lúc lâu còn chưa về, cảm thấy có chút lo lắng, bảo với Giang Viễn muốn đi xem một chút.
Cô nàng đứng dậy rời đi, Lâm Sâm cười đùa hỏi Giang Viễn: “Cậu thế nào lại theo đuổi được con gái nhà người ta vậy?”
“Đừng nói nữa, theo đuổi cô ấy rất khó.”
Giang Viễn lắc đầu thở dài, uống một ngụm rượu.
“Như thế nào? Ngay từ đầu cô ấy không để ý cậu hả? Bạn học Giang đẹp trai ngời ngời của chúng ta hấp dẫn như thế này mà người ta lại chẳng thèm ngó ngàng.”
“Cô ấy từ chối tôi mấy lần, còn mắng tôi là đồ bám dai như đỉa không biết xấu hổ.”
Giang Viễn nói đến đây, trên mặt nở nụ cười nhạt nhẽo, nhưng dáng vẻ lại rất hạnh phúc.
Lâm Sâm húych tay Tạ Ly, khẽ nói với anh, “Nghe thấy chưa? Học tập người ta một chút đi, theo đuổi người khác thì mặt phải dày lên.”
Tạ Ly khẽ nhướng mi không nói gì.
Lâm Sâm không biết nên nói anh như thế nào nữa, rõ ràng hôm nay vì Diệp Ngưng nên mới tới, mà lại im lặng như bưng, không chủ động nói chuyện với người ta.
Cứ như thế này thì đến bao giờ mới theo đuổi được đây?
“Không ổn rồi, cảnh sát đưa Diệp Ngưng và Mạt Mạt đi rồi…”
Hứa Xán Xán chạy về phòng, vội vàng nói.
Cô nàng còn chưa nói hết câu, Tạ Ly liền đứng dậy.
“Đồn cảnh sát gần đây đúng không?”
Cách quán bar này 1 cây số có một đồn cảnh sát, nhân viên phục vụ vừa gọi điện cảnh sát đã nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-qua-do/273556/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.