Không khí trong phòng đột nhiên rơi vào yên lặng, Diệp Ngưng lại thấy hơi bất an, may là có tiếng gõ cửa cứu vớt cô.
“Vào đi.”
Tạ Ly trầm giọng nói, ngay sau đó cửa phòng được đẩy ra, một dáng người mặc bộ vest màu xanh lam xách 2 túi đồ đi vào.
“Cơm trưa của cậu đây.”
Lục Sâm cười xấu xa, ánh mắt rơi xuống người Diệp Ngưng, vừa thấy kinh diễm lại trông rất quen mắt.
Dù Lục Sâm đã gặp được rất nhiều người đẹp, nhưng không ai có thể so sánh với cô gái trước mặt này, cô giống như đóa hoa bách hợp, lặng lẽ nở rộ, màu sắc không chói mắt nhưng chỉ cần nhìn thoáng qua đã cảm thấy rất xinh đẹp.
“Tiểu mỹ nữ, có phải chúng ta gặp nhau ở đâu rồi đúng không?”
Đặt túi đồ ăn lên bàn, Lục Sâm hỏi thẳng Diệp Ngưng.
Tạ Ly bình tĩnh đá vào chân Lục Sâm một cái, bảo cậu ta không được nói linh tinh.
Lục Sâm cảm thấy mình xuất hiện quá đúng lúc, cậu ta rất thích cái cảm giác làm bóng đèn sáng vạn năm như này.
Lục Sâm mới đi công tác ở Cảng Thành về, vừa mới xuống máy bay liền đến công ty tìm Tạ Ly báo cáo tình hình, kết quả mới đi tới cửa thì thấy trợ lý Ngô xách 2 túi đồ, bảo đây là đồ ăn trưa của Tạ tổng.
Lục Sâm nghĩ thầm, một mình Tạ Ly ăn hết một đống đồ này sao? Hỏi một lúc mới biết bên trong còn có Diệp tiểu thư.
Cậu ta trực tiếp cầm hai túi đồ ăn, bảo với trợ lý Ngô: “Để tôi mang vào cho cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-qua-do/273552/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.