-“Mạc tiên sinh, chỉ cần ngài nói, cái yêu cầu gì tôi đều đáp ứng ngài......”
Đối diện đau khổ trước mặt, Diệp Khải không chút do dự đã nói ra những lời này.
Mạc Thiên Hằng híp mắt, từ từ mở miệng,
-“Tôi còn cho rằng Diệp tiên sinh có nhiều nguyên tắc, không nghĩ tới......”
Anh tận lực dừng một chút, sau đó ngữ điệu vừa chuyển,
-“Như vậy cũng tốt, tôi mặc kệ trước kia Diệp tiên sinh đã làm qua những gì, chỉ cần ngươi đem việc này, thành khẩn thẳng thắn trước Diệp Vũ, hết thảy liền đều dễ nói!”
Lời Mạc Thiên Hằng vừa thốt ra, Diệp Khải lập tức chợt ngẩn ra.
Muốn hắn thẳng thắn trước Diệp Vũ? Hơn nữa, Mạc Thiên Hằng căn bản là không thèm quan tâm kết quả anh đã làm cái gì đối với Diệp Vũ. Diệp Khải nhíu mày, điểm này, cũng đã triệt để khiến hắn ăn mệt.
Sớm biết sự tình sẽ trở thành cái dạng này, làm sao hắn có thể tàn nhẫn đối đãi em gái của mình như vậy?
Mạc Thiên Hằng một chiêu này, quả nhiên là xuất kỳ bất ý, chính là chết hắn cũng không nghĩ đến, rõ ràng Mạc Thiên Hằng đã nắm trong tay toàn bộ sống chết của Diệp thị, thế nhưng lại còn tại lúc này, vô chừng mực giẫm lên tôn nghiêm của hắn.
-“Đừng...... Mạc tiên sinh......” Diệp Khải ấp úng mở miệng.
Phải biết rằng, Diệp Vũ, vừa mới trải qua nhiều như vậy, hiện tại, nhất định......
Thừa nhận không được.
Diệp Vũ là em gái của hắn, cho dù hắn vì Diệp thị buông tha nguyên tắc của chính mình, thế nhưng trong nội tâm có một thanh âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-manh-the-trung-sinh/501721/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.