Môi đỏ mọng của người trước mặt hơi hơi mấp máy, Mạc Thiên Hằng nhìn ánh mắt của cô phát ra bình yên, trong lòng giống như có cái gì đó ‘Oanh’ một cái liền nổ tung.
Đem cô đặt ở trên đi-văng, Mạc Thiên Hằng xoay người muốn đi lấy cho cô áo sạch sẽ, ai biết tay nhỏ bé của Diệp Tiêu khí lực lại không biết đến từ chỗ nào, cầm chặt cổ tay anh.
-“Chớ đi, Thiên Hằng...... Chớ đi......”
Âm thanh ôn nhu yếu đuối kia lại rõ ràng lọt vào tai.
Anh cảm thấy huyệt thái dương giựt giựt, Diệp Tiêu thật sự coi anh là Liễu Hạ Huệ.
-“Tiêu nhi......”
Giọng anh chịu đựng nói, hai tròng mắt nhiễm đầy tình dục chống lại một đôi mắt tối đen của cô.
-“Ô --”
Ngay sau đó, lời còn chưa có xuất ra khỏi miệng, Diệp Tiêu cũng đã hôn lên môi anh, ánh mắt Mạc Thiên Hằng tối tăm, bàn tay to gắt gao nắm lấy tay nhỏ bé của cô, lỗ chân lông cả người coi như đều mở ra.
Gió đêm, thổi bay một góc rèm cửa sổ màu vàng nhạt, trong phòng cũng là một mảnh kiều diễm.
*** *** *** *** ***
Tới gần giữa trưa ngày kế, thời điểm ánh mặt trời chói lọi chiếu vào trên mặt cô, Diệp Tiêu mới rất không tình nguyện nghiêng người, từ trên giường ngồi dậy.
Ý thức, có chút mơ hồ.
Giơ tay sờ sờ trên người -- trần như nhộng!
Nếu không phải trên người cô còn đắp một tấm chăn tơ tằm mỏng manh, chỉ sợ Diệp Tiêu đã thật sự bạo phát rồi.
Nghiêng người, mới phát hiện, chính mình giờ này khắc này chính là đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-manh-the-trung-sinh/501660/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.