-“Khi nào thì đến phiên ngươi nói chuyện? Dã loại! Ta nói cho ngươi biết, đây là sự tình Diệp gia chúng ta, ngươi còn không lăn đi rất xa cho ta!”
Diệp Vũ ở chỗ Diệp Tiêu bị đuối lý, tự nhiên không cam lòng, vừa nghe thấy Diệp Mặc nói chuyện, lập tức nói khích tướng.
-“Diệp Vũ, đưa cho ngươi xoài cảnh cáo còn chưa đủ à? Ngươi hiện tại ngay cả dã loại đều cũng không bằng, heo biến dị dùng để hình dung ngươi nhưng là rất thích hợp!”
Diệp Tiêu hừ lạnh một tiếng, nặng nề mà nện túi xách ở trên sofa, hai tay vây quanh trước ngực, trên mặt tươi cười rõ ràng lạnh như băng.
-“Thế nào? Cũng không chiếu chiếu gương xem xem bản thân đều thành cái dạng gì? mà còn ở tại đây giương oai?”
Diệp Tiêu ngồi ở bên cạnh Diệp Mặc, mỗi một câu đều đại khoái nhân tâm, Diệp Mặc quả thực là dùng sùng bái ánh mắt nhìn cô.
-“Diệp tiên sinh, đây là gia giáo của ngài sao? Chạy đến trong nhà người khác thị uy?”
Lần thứ ba, còn không chờ Diệp Vũ mở miệng nói chuyện, Diệp Tiêu liền đánh gãy cô ta. Lúc này đây, dứt khoát đem ngữ điệu chuyển hướng về phía Diệp Mặc, ngụ ý đơn giản, ‘ngay cả ba của ngươi cũng không xứng nói chuyện với ta, huống chi là ngươi?’
Diệp Vũ bị cô bức đến nóng nảy, đứng lên mở miệng muốn mắng chửi người, ai ngờ, giây tiếp theo, Diệp Tường lại đã mở miệng.
-“Tiêu nhi, hôm nay Diệp Mặc vừa thi xong, chúng ta là tới chúc mừng cho nó, con xem, ba còn mua bánh ngọt đây!”
Diệp Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-manh-the-trung-sinh/267934/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.