Kết thúc tuần nghỉ dưỡng.
Trình Ảnh Quân cùng Tình Phong rời khỏi Việt Nam bay về Thượng Hải. Từ sau khi đi cùng anh sang đây rồi thi thoảng đi Lào, triệu chứng sợ máy bay của cô cũng không còn. Hơn nữa, cả đêm qua cô bị anh quấy rầy không ngủ yên giấc được, nên suốt chuyến bay chỉ toàn là ngủ. Lúc xuống máy bay, Tình Phong đi còn không vững, cứ loạng choạng mấy lần. Cô quay sang bên cạnh lườm liếc anh.
"Xấu xa."
Anh cười cười, nhìn dáng đi của cô lúc này cứ như một chú chim cánh cụt. Hai người cùng nhau về nhà, dọn dẹp lại quần áo rồi chuẩn bị xuống lầu. Điện thoại của Trình Ảnh Quân reo lên, không rõ là số của ai mà anh lại tránh mặt Tình Phong để ra khỏi phòng nghe máy. Cô ngoái đầu nhìn ra chỗ cánh cửa đang khép hờ, cũng có chút tò mò nhưng không tiện hỏi thăm. Một lát sau, chỉ thấy anh đi vào với sắc mặt tối sầm, trên khuôn mặt ấy lộ ra vẻ lạnh lùng đáng sợ.
"Có chuyện gì vậy? Nhìn sắc mặt anh khó coi lắm đấy!"
Anh đi đến lấy một cái áo khoác ngoài khoác lên rồi cài lại cúc áo cho chỉnh tề, còn mở ngăn tủ ra lấy một khẩu súng, nạp đạn vào bên trong. Tình Phong không thể ngồi yên được nữa mà đứng dậy khỏi giường.
"Anh đi đâu?"
Cô chưa từng nhìn thấy dáng vẻ đáng sợ này của anh, cũng chưa từng thấy anh đích thân mang súng đi tìm một người nào đó tính sổ. Gần đây mọi chuyện đang dần đi vào ổn định, bình yên cũng đang đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-doc-nhat-vo-nhi/426593/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.