Lái xe của Tình Phong về nhà, Trình Ảnh Quân vừa đậu xe ở trước cửa đã không nhịn được mà quay sang hôn ghì lên môi cô, cả dây an toàn cũng quên tháo. Cô bị anh hôn đến mụ mị đầu óc, bao nhiêu câu từ muốn nói ra đều nuốt ngược vào trong. Con người này đúng thật càng lúc càng lộ ra bản tính gian xảo rồi, chỉ cần cô sơ hở thì liền muốn chiếm đoạt cô.
Tình Phong mò mẫm không biết mình đang chạm vào thứ gì trên người anh, nào là caravat, nào là cúc áo. Lần mò một hồi lâu mới tháo được sợi dây an toàn ra khỏi người, cô hít thở khó khăn, bao nhiêu oxi đang có đều bị Trình Ảnh Quân chiếm hết. Không gian chật hẹp trong chiếc xe làm cô thấy cơ thể mình như đang nóng lên, nhưng đã nhanh chóng mát lạnh ngay vì chiếc áo crop top chưa gì đã không cánh mà bay khỏi người.
Anh hôn cô rất nhiều, rất sâu, không cho cô cơ hội để trách móc, cũng không cho cô cơ hội để đánh trả. Mơn trớn ở vành tai, từ từ trượt xuống xương quai xanh đầy quyến rũ có mùi hương hoa ngọc lan. Tình Phong như rơi vào mộng cảnh, hoàn toàn bị anh nắm quyền chủ động, muốn làm sao thì làm. Cô nghe thấy giọng anh rất trầm, rất dịu dàng ghé qua bên tai.
"Tình Phong! Anh xin lỗi! Là anh đã lớn tiếng với em, là anh không tốt."
Đây là những gì mà cô muốn nghe, nhưng cô lại không nghĩ anh có thể hạ mình vì cô mà nói ra nó một cách dễ dàng như vậy. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-doc-nhat-vo-nhi/426580/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.