Cũng may, mẹ Tình Phong chỉ hiểu lầm chuyện cô có bạn trai rồi hẹn hò đi chơi sau giờ học mà chưa hay biết chuyện cô tìm thêm việc làm. Dù là vậy, nhưng cô vẫn không thích bà tỏ thái độ với Ảnh Quân, nhất là khi anh cúi đầu thưa mình mà bà cứ lườm lườm. Thế là, chỉ vì chuyện đó mà hai mẹ con giận nhau không nói câu nào tận hai ngày liền.
Sau khi tan học, Tình Phong lại tiếp tục việc làm thêm ở quán cà phê, xe đạp cũng đã được sửa. Hôm nay quán khá đông khách, vậy nên cô chạy ra chạy vào liên tục. Khách hàng rất hài lòng với thái độ phục vụ nhiệt tình và cách nói chuyện khéo léo của cô, có người còn thưởng thêm tiền boa. Dù khá mệt, nhưng vì khách đông nên cô cũng thấy vui, cuối thánh tiền sẽ nhiều hơn một chút.
Đến giờ về, Tình Phong đóng cửa quán lại sau khi dọn dẹp và chuẩn bị ra ngoài chỗ đậu xe. Lúc vừa quay sang, cô vô tình nhìn thấy Trình Ảnh Quân. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, tay đeo đồng hồ sang trọng cầm một điếu thuốc đang cháy dở. Cong môi nhìn cô, anh nói.
"Cuối cùng cũng về rồi! Tôi đã đợi em đấy!"
Cô cảm thấy, hình như mình bắt đầu bị rung động bởi người đàn ông này. Không giống như bạn cùng trang lứa của cô, Ảnh Quân rất trải đời, rất ấm áp và tạo cho cô cảm giác yên tâm.
"Đợi em? Đợi em làm gì?"
Tình Phong bước đến, đứng cách anh chỉ chừng hai bước chân, khuôn mặt đơn thuần lại mang chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-doc-nhat-vo-nhi/273584/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.