Mới đây mà Tuệ An cũng đã sang thành phố T công tác được một tuần. Hoàng Cẩn Nam đi làm về đã 7h tối, anh tắm rửa xong lên giường nằm, tay lấy điện thoại gọi cho Tuệ An.
- Em đây.
- Bảo bối đang làm gì đó?
Tuệ An với tay lấy cái kệ để điện thoại lên, tay cầm máy sấy tóc, sấy khô mái tóc vừa mới tắm xong vẫn còn đọng nước của mình.
- Em đang sấy tóc.
- Em ăn gì chưa?
- Em có đặt đồ ăn rồi, lát họ giao đến em ăn sau.
- Hôm nay đi làm có mệt không?
Cô lắc đầu, mỉm cười.
- Không mệt.
Anh chăm chú nhìn cô qua màn hình nhỏ, anh thật sự rất nhớ cô rồi. Tuệ An thấy anh im lặng không nói gì, cô nhìn vào màn hình, nhẹ giọng gọi.
- Anh...
- Hửm. Anh đây.
- Chồng nhớ em không?
- Anh nhớ vợ. Anh đến thành phố T với vợ nhé?
- Không cần đâu. Em sẽ cố gắng về sớm với anh nhé.
- Được. Anh chờ em trở về.
Gọi điện thoại một lúc thì nhân viên khách sạn cũng mang đồ ăn cô đặt đến.
- Anh đợi em một lát. Em đi lấy đồ ăn đã nhé.
Nói rồi cô chạy nhanh ra cửa để nhận đồ ăn, cô bày đồ ăn ra đĩa rồi mang đến bàn ngồi ăn. Cô chăm chú ngồi ăn, không để ý đến anh bên kia màn hình cũng đang nhìn cô. Thấy cô ăn mới vài miếng đã ngừng không ăn nữa, Hoàng Cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-danh-cho-em/2890548/chuong-41.html