Thời gian tích tắc trôi qua, bên trong phòng sinh vẫn chưa có động tĩnh gì cả. Mọi người bên ngoài bắt đầu lo lắng, nhất là Hoàng Cẩn Nam. Anh cứ đi qua đi lại, trong lòng thấp thỏm không yên thì bất ngờ tiếng khóc của trẻ con vang lên. Bước chân của anh bỗng trở nên nặng trĩu, nụ cười cũng đã nở trên môi.
Tuệ An tỉnh dậy sau, điều đầu tiên cô nhìn thấy đó chính là bóng dáng của Hoàng Cẩn Nam, ba mẹ cùng đứa bé nhỏ xíu đang nằm bên cạnh cô.
Thấy cô đã tỉnh, anh liền nhẹ nhàng hôn lên trán cô.
- Em đã vất vả rồi, cảm ơn em đã sinh cục cưng cho anh. Anh yêu em.
Cô khẽ quay đầu sang nhìn đứa bé, mơ màng hỏi Hoàng Cẩn Nam.
- Cục cưng là hoàng tử hay công chúa vậy anh?
- Là một tiểu công chúa, kế hoạch của em thất bại rồi nhé vợ.
Anh nói xong khiến cho ai nấy trong phòng đều cười ồ lên. Tuệ An chậm rãi đưa tay chạm vào má của con gái, đôi mắt đã ươn ướt nước mắt nhưng nụ cười hạnh phúc hiện ngay trên khuôn mặt của cô. Cô vừa nhìn con gái, vừa trêu.
- Cục cưng à, con phá vỡ kế hoạch của mẹ rồi.
Tuệ An ở lại bệnh viện vài ngày để theo dõi, mọi thứ đều ổn cô được xuất viện. Trong khoảng thời gian này, Hoàng Cẩn Nam là một người bố gương mẫu, một người chồng chu đáo, vừa chăm con, chăm vợ, hầu như mọi việc đều một tay anh làm cả, Tuệ An không cần động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-danh-cho-em/2890541/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.