Chương trước
Chương sau
“Yên tâm, lúc cần đi tôi sẽ tự động đi.” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn tiền ở dưới đất, tiếp tục nói: “Lì xì nhận rồi, coi như chúng ta đã quen biết.”
“Nhiễm Nhiễm, em có ý gì? Em muốn rời xa anh?” Âu Dương Lập rất lo lắng, tiếng cũng lớn hơn.
Ký giả tại hiện trường lập tức chụp cảnh này lại, hôm nay thật sự là kịch hay liên tục!
Mẹ của Âu Dương Lập Tào Lệ Phi thấy không ổn, ra hiệu người phía sau 1 cái, sau đó nhanh chóng đi lên trước.
“Nhiễm Nhiễm, con là đứa hiểu chuyện. Chuyện của Bùi gia, chúng ta không giúp được. Cũng không thể vì đứa con riêng như con, liên lụy Âu Dương gia.” Nhìn khuôn mặt từ bi của Tào Lệ Phi, Bùi Nhiễm Nhiễm cảm thấy ghê tởm.
“Dì Phi, dì nói không sai, Bùi gia phá sản như thế nào, dì là người biết rõ nhất.”
Âu Dương Lập vừa nghe, chấn động, không lẽ vì muốn anh và Nhiễm Nhiễm chia tay, mẹ đã dùng thủ đoạn, ra tay với Bùi gia?
Nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của con trai, sắc mặt của Tào Lệ Phi cũng không tốt, “Nhiễm Nhiễm, tâm cơ của cô thật lợi hại. 1 2 câu đã ly gián tình cảm của mẹ con tôi, người như cô, Âu Dương gia có thể nhận sao?”
“Mẹ, chuyện của Bùi gia, có phải mẹ…”Âu Dương Lập trực tiếp hỏi.
Hội trường lập tức ồn ào lên.
“Thì ra cô gái đến quấy phá là thiên kim của Bùi gia.”
“Bùi gia và Âu Dương gia có giao tình, không lẽ thật sự là Âu Dương gia tính kế, Bùi gia mới thất bại?”
Sau khi Tào Lệ Phi nghe thấy, sắc mặt tối lại, Liêu Vi càng nói lớn tiếng hơn: “
Ai để người phụ nữ này vào vậy, nhanh cút đi cho tôi!”
Sau khi cô lớn xong, đột nhiên có vài tiếng bộp, tất cả đèn của thuyền đều tắt, trong hội trường tối đen, không thấy rõ đôi tay của mình.
“A…” Có tiếng hét chói tai.
Chính vào lúc này, 1 bàn tay lớn bịt miệng Bùi Nhiễm Nhiễm lại, tay khác khống chế vai cô.
Đến cơ hội hét lên cũng không có, hiển nhiên cô cảm nhận được viên thuốc gì đó đang nhét vào miệng cô.
- ----------- --------------
Cô cắn chặt môi, nhưng vì sức của đối phương quá mạnh, cuối cùng, cũng bị ép nuốt viên thuốc.
“Tình dược, cô từ từ hưởng thụ.” Đối phương cười mỉa mai, sau đó nhân lúc hỗn loạn đẩy cô vào đám đông.
Chân đang mang cao gót 7-8 phân, Bùi Nhiễm Nhiễm mất trọng tâm, té mạnh xuống đất.
Trong bóng tối, chỉ sau vài giây, cô cảm thấy toàn thân nóng lên.
Đáng chết, thuốc đó có tác dụng rồi!
Bộp.
Đèn trên thuyền lại sáng lên, sau khi mọi người thích nghi với ánh sáng, mới thấy rõ cô đang cuộn ở trung tâm của phòng.
Nhất thời, tiếng cười chế giễu vang lên tứ phía.
Dù sao, bộ dạng bây giờ của cô rất nhếch nhác.
Tóc dài có chút rối, chảy mồ hôi lạnh, từng giọt dính trên má, toàn thân vô lực, đến nỗi cô đứng không nổi.
Bùi Nhiễm Nhiễm cố gắng, kiềm chế từng cơn nóng bỏng trong cơ thể, cơ thể khẽ run rẩy.
Môi bị cô cắn đến không còn sắc máu, hai má đỏ lên.
Cô sắp không chịu nổi rồi!
Đột nhiên, boong tàu xuất hiện không ít đàn ông bận đồ đen, bọn họ bước chân rất nhanh, đường thành 1 hàng, rõ ràng là được huấn luyện đến rất quy củ.
Cho đến khi Cảnh Thần Hạo xuất hiện.
Người đàn ông mặc bộ đồ tây được cắt thêu thủ công, mặc trên người tôn lên cơ thể thon cao của anh, trên tay đeo đồng hồ Patek Philippe chói mắt, còn có áo sơ mi xanh được bán đấu giá trước đây, không có thứ gì không thể hiện được thân phận cao quý của người đàn ông này.
Bốn phía không ngừng hít hơi lạnh, không ngờ Cảnh thiếu quyền cao ở hắc bạch hai đạo lại xuất hiện ở hôn lễ này.
Hơi thở thanh nồng độc nhất của người đàn ông không ngừng bay vào mũi, hương vị này như thuốc mê, tác dụng ngày càng lợi hại.
Trán Bùi Nhiễm Nhiễm toàn là mô hôi lạnh, chân nhỏ cũng run rẩy.
Cô sắp không kiềm chế được bản thân, thật sự muốn ôm chặt người đàn ông này.
- ----------- --------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.