Cô nhận thấy người đàn ông ở bên cạnh dường như có một chút không vui, lập tức nói, “anh nhớ em thì có thể đến thăm tôi à! Đúng không? Em đủ thấu tình đạt lý chứ!”
“Đích thức, đủ thấu tình đạt lý” Cảnh Hành cắn răng, đôi mắt màu xanh nhìn cô, “anh ngày nào cũng đều nhớ em thì làm thế nào?”
“…..” cái tên lưu manh này, rõ ràng là không muốn chia tách với cô mà!
“A! mấy giờ rồi! Cảnh Hành anh lại vẫn còn ở trên giường!” cô kinh ngạc bật người dậy, khuôn mặt nhỏ nhăn nhó lại, bàn chân nhỏ đạp thẳng lên trên người anh, “đáng chết, lưu manh, tuy rằng là em không đúng, nhưng mà anh cũng không thể như thế bắt nạt em cả một buổi tối chứ!”
Cô có phải sẽ mệt mỏi đến mức không xuống được giường không?
“Em vẫn còn sức lực để đạp anh, xem ra anh…”
“Không phải thế! Anh yêu, em không có sức lực đạp anh mà!” bàn chân của cô bị tóm mất rồi, tất nhiên là đạp không được anh ấy!
Cái đầu của cô nghiêng sang một bên, nghĩ lại hôm nay cuối tuần, người nào đó không phải đi làm, chẳng trách mà cứ thể mà làm đến tận sáng sớm hôm nay
Hôm nay, trong nhà khác thường có khách đến
Cháu của Cảnh Hành, Cảnh Thích với Cảnh Sắt, hai đứa cháu và cô cháu gái đáng yêu!
Cô ở bên cạnh xem hoạt hình với Cảnh Sắt, Cảnh Thích thì thích cuốn lấy Cảnh Hành, chạy vào trong phòng sách của Cảnh Hành mất tiêu
Cảnh Thích điệu bộ thanh niên già sớm, nhìn chú út của nhà mình, “chú út,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657960/chuong-1027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.