“Mắt nhìn của Lê Lê thật tốt, trong nhà có chút chuyện nhỏ, Cảnh tiên sinh không cần phải để tâm, hai người trở về cũng đã mệt rồi, lên trên lầu nghỉ ngơi trước đi!” Lê mẫu kêu Lê Lê đưa Cảnh Hành đi nghỉ ngơi
Nhận thức ngay được rằng không có sắp xếp phòng khách cho cậu ta
Lê Lê với Lê Ngữ tuy rằng rất lâu rồi không có trở về, nhưng mà căn phòng trong nhà vẫn luôn có người quét dọn, bên trong căn phòng sạch sẽ gọn gàng!
Cảnh Hành nhìn căn phòng tràn ngập kiểu thiếu nữ, chiếc giường lớn ở chính giữa hoàn toàn là màu hồng phấn mộng mơ
“Nhìn gì mà nhìn, em lúc 15,16 tuổi, đang là thời kỳ thanh xuân, căn phòng như này rất kỳ lạ sao? Anh không ngủ được, em sẽ kêu mẹ sắp xếp căn phòng khác cho anh!” cô quay người đi ra phía ngoài
Cảnh Hành lập tức kéo cô lại, “ngủ, phòng của em, đương nhiên phải ngủ, anh chỉ là….có chút không quá quen với căn phòng phấn hồng như thế này”
Nhưng mà trước đây phòng của Mật Nguyệt cũng như này à!
Xem ra con gái khi còn nhỏ, đều giống nhau!
“Em cũng không quen với căn phòng của anh, vậy thì chúng ta sau này mỗi người ngủ một nơi!” cô nhất định sẽ rất vui!
“Em đừng nằm mơ!” anh bồng cô tiến thẳng vào trong phòng tắm, “cùng nhau tắm thôi!”
“Sau đó thì bẹp bẹp bẹp?”
“Ý kiến của em không tồi”
“Em chỉ là nói đùa mà thôi à! Cảnh Hành anh không nên coi là thật nhé! Cách âm phòng ngủ không tốt lắm!” cô nói lớn bị bồng tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657953/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.