Thấy mình trong mơ, cô xém chút giật mình thức dậy.
Tại sao cô lại mặc trang phục hầu gái, mà còn mặc quyến rũ như vậy, tay bưng hai ly rượu, đi về phía anh.
Gương mặt càng lúc càng gần nhau, tim cô đập loạn xạ.
“A......”
Cô tỉnh dậy, may mà tỉnh dậy kịp!
Cô cố gắng ngủ lại, trong mơ vẫn là Cảnh Hành.
Hôm sau, cô đem theo cặp mắt gấu trúc đi làm.
Hôm nay công việc cũng tương đối nhẹ nhàng, thật may mắn.
Giữa trưa, cô cũng không muốn ăn, tùy tiện ăn 2 3 miếng rồi quay về văn phòng.
Văn phòng to như vậy mà chỉ có một mình cô.
“Phiền quá à!”
“Hừ! Cái tên Cảnh Hành!
“Mấy ngày nay trốn đi đâu!”
“Đáng ghét, rõ ràng là ở công ty mà!”
Bởi vì cô cứ một mực lo chửi người mà không hề hay biết người cô đang chửi đang đứng ở phía sau cô, mắt nhìn cô như muốn cười nhưng lại không cười.
“Đúng là rất nhớ anh a!”
“A!” Bỗng nhiên bả vai cô bị người khác đè xuống, cô giật mình đứng phắt dậy.
“Tổng giám đốc!” Cô đứng thẳng tắp, như một đứa trẻ bị bắt quả tang tại trận vậy.
Lời vừa rồi, chắc không bị anh nghe được chứ?
“Sao anh đi không có tiếng vậy!” Cô nhỏ tiếng oán trách một câu.
“Theo anh đến văn phòng!”
“Không muốn!” Đã mấy ngày không gặp, cô rất muốn gặp anh.
Nhưng mà khi anh xuất hiện, cô lại cự tuyệt.
Sao lời nào thốt ra cũng là từ chối cự tuyệt anh a!
“Bản thiết kế của em có vấn đề, chúng ta cần vào trong thảo luận một chút.” Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657945/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.