Phụ nữ đều là dâng tận cửa cũng không cần, cái này khá tốt, anh dâng tận cửa, cô không cần!
“Mặt cô đỏ rồi…” Anh tiếp tục đè cô, không hề có dự định đứng dậy.
“Nóng đấy!” Đầu cô hơi nghiêng, “Cảnh tổng, cho nên, anh có thể đứng dậy trên người tôi được chưa?”
“Tim cô đập rất nhanh!” Anh tiếp tục nói.
“Vì nóng cho nên tim đập rất nhanh!” Cô giải thích một câu, âm thanh yếu ớt như côn trùng cắn, “Cảnh tổng, cho nên anh có thể đứng dậy trước? Tôi đi ra ngoài ngủ sofa!”
Cảnh Hành chăm chú nhìn vào lồng ngực bấp bênh của cô, “Cô có cảm giác rồi?”
“Không có không có không có! Tôi cũng không biết anh đang làm gì! Có thể đứng dậy không, anh nặng quá, đè đau tôi rồi!” Cô lớn tiếng nói, che giấu đi tâm trạng của mình.
“Được, đứng dậy.” Ánh mắt Cảnh tổng cười đứng dậy.
Lê Lê xoay người lăn xuống giường, sau đó ôm lấy bộ đầm ngủ của mình, rời khỏi rồi!
Cô phải đi phòng của Bộ Bộ tắm rửa.
“Lê Bộ Bộ, con mở cửa cho dì!” Cô đứng trước cửa, không ngờ lần đầu tiên mở không ra cửa phòng của Tiểu Bộ Bộ.
“Dì ơi, con ngủ rồi…”
“Con ngủ rồi còn biết nói chuyện, mau đứng dậy mở cửa cho dì!” Cô nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng bước chân, càng nôn nóng hơn!
Vừa nãy cô có phải bị Cảnh Hành ghẹo rồi không?
Cơ thể nhỏ cô căng lại, hoàn toàn không dám đối diện anh!
Cảnh Hành hôm nay rốt cuộc là bị chạm dây nào?
Cô không hiểu chút nào!
Nghĩ đến đây, cô tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657941/chuong-1008.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.