Cô một lòng một dạ nhìn vào phòng phẫu thuật trước mặt.
Đến khi…
“Chào cô, đây là thẻ ngân hàng của cô? Đồ có giá trị như thế, xin đừng vứt lung tung.” Một cô y tá đi qua đây, đưa thẻ ngân hàng cho cô.
Lê Lê cầm lấy thẻ ngân hàng, nhìn sang trái nhìn sang phải, đâu đâu cũng không thấy bóng dáng của Cảnh Hành.
Đối với người giàu có như Cảnh Hành mà nói, 200 nghìn NDT đích thực không là gì.
Nhưng, cô lại có cảm giác rất là khó chịu!
Để lại thẻ ngân hàng ở đây là ý gì?
Xem thường cô sao?
Lê Lê không kịp suy nghĩ gì nhiều, chuyện này sau này hẳn tính!
Lúc buổi tối mười giờ, Tiểu Bộ Bộ bị đẩy vào trong phòng phẫu thuật, cô lo lắng cả đêm, vừa nghe tin phẫu thuật thành công, cuối cùng có thể tạm thời nhẹ nhõm một chút rồi.
Chụp hình Tiểu Bộ Bộ cho mẹ xem, cô đơn giản ăn chút đồ, mới đến bên giường với Tiểu Bộ Bộ.
Nửa khuya, cô bị âm thanh của Tiểu Bộ Bộ làm thức tỉnh, gọi lại không phải là tên của cô, mà là Cảnh Hành!
“Ba, ba…”
Lê Lê mở đèn, nắm lấy tay cậu bé, “Bộ Bộ, ba không ở đây.”
“Tại sao? Bộ Bộ đau…” Tiểu Bộ Bộ dựa vào cái gối mềm, “Tim đau.”
“Con mới làm phẫu thuật, sau này sẽ bớt dần thôi.” Lê Lê đau lòng sờ vào ngực cậu bé, “Tiểu Bộ Bộ là một nam tử hán ngoan ngoãn và dũng cảm!”
“Nhưng, con mới bốn tuổi…”
Nói lời này, thật ra là muốn Lê Lê tìm Cảnh Hành đến!
Lê Lê đoán ra được ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657928/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.