Trước đó chị Noãn Noãn nói là không rời khỏi nơi đây!
Vẻ mặt kiên định kia, cho nên phụ nữ quả nhiên là dễ thay đổi!
“Còn nhìn!” Bàn tay trắng của Cảnh Bùi Dương huơ huơ trước mặt cô
“Nhìn cũng không cho sao!” Cô chạy đến sofa, nhặt bó hoa hồng đỏ lên, “Hoa này không tệ!”
Thật ra từ nhỏ đến lớn, Dương Dương tặng qua cô rất nhiều quà!
Hoa thôi, nói sao thì cũng ít gặp!
Cảnh Bùi Dương nhìn thấy cô khẽ cười với bó hoa hồng đỏ, âm thầm rời khỏi.
Ngày thứ hai, cô ở trong bếp học nấu ăn với đầu bếp, nghe thấy tiếng xe hơi bên ngoài.
Dương Dương trở về rồi!
Cô chạy ra ngoài, nhìn thấy anh đồng thời, chú ý đến bó hoa hồng đỏ trên tay anh, một bó hoa lớn như thế, có thể ngập mặt cô rồi!
“999 đóa?” Cô kinh ngạc đến nỗi bước chân cũng trở nên chậm dần!
“Dương Dương, không phải, hôm qua em chỉ là nhìn thôi, không có ý muốn anh tặng đâu…” Nhưng đã tặng rồi!
“Hình như có chút nặng, em muốn xử lý thế nào?” Cảnh Bùi Dương ôm lấy một bó hoa hồng đỏ rất lớn, nhìn cô.
“Xử lý thế nào? Đương nhiên là để vào phòng của em!” Cô cười ti tít chạy qua đó, “Dương Dương, em yêu anh nhiều lắm!”
“Còn nói là không muốn lấy.” Ánh mắt đen láy của anh tràn ngập sự cưng chiều.
“Dương Dương tặng rồi, em đương nhiên phải lấy chứ!” Đưa tay qua nhận lấy, đúng là một bó hoa rất lớn!
Mùi thơm thoang thoảng của hoa hồng bay đến, một bó hoa lớn như thế, đặt ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657899/chuong-966.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.