Nhưng mà tối nay, cô nghĩ rằng bọn họ ở nhà thì có thể buông tha cho cô
Nhung vẫn là bị chìm đắm trong sự giày vò ngọt ngào, tối qua lần đầu tiên có chút đau, hôm nay cảm thấy đã ổn hơn nhiều rồi
“Noãn Noãn, có ổn không?” sau việc, anh mãn nguyện ôm lấy cô, “thoải mái chứ?”
Khuôn mặt cô ngượng ngùng ửng đỏ, mím môi không trả lời, nhắm nghiền đôi mắt miễn cưỡng bản thân nhanh chóng ngủ đi
“Không nói gì, xem ra là không thoải mái rồi, vậy thì chúng mình lại một lần nữa, Noãn Noãn em phải tin tưởng anh đã kim nén bao nhiêu năm mới được ăn, thể lực là vô cùng tốt! dùng không hết…” anh lo lắng cô ấy có thể không thừa nhận
“Em…”cô lắc lắc cái đầu, “không cần đâu, nhanh ngủ đi”
Anh ân ái áp sát vào bên tai của cô, nhẹ gióng nói, “em còn chưa có trả lời câu hỏi vừa rồi của anh”
“Thoải mái thoải mái!” cô lập tức vội vàng trả lời mấy câu, “được chưa nào? Đi ngủ!”
“Ừm, Noãn Noãn, ngủ ngon” anh cũng mãn nguyện rồi
Thời gian trôi qua rất nhanh thì đến lúc cuối kỳ nghỉ, Bạc Ngôn đã chuẩn bị để đưa công ty ở nước ngoài về trong nước phát triển rồi
Bởi vì Cảnh Bùi Noãn không muốn đi nước ngoài, vậy thì chỉ có thể anh quay trở về thôi
Nhưng mà bây giờ, Cảnh Bùi Noãn sắp tốt nghiệp rồi, vì vậy sẽ cùng đi với anh!
Mật Nguyệt với Cảnh Hành quay lại trường học lên lớp, trong phòng học không còn Lam Ái Nhi nữa, trong trường càng không có người dám bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657890/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.