"Muốn đi, tò mò mà!"
Nửa tiếng sau, một chiếc xe màu đen lái vào ngôi biệt thự to lớn.
Mật Nguyệt nắm tay Cảnh Bùi Dương đi về phía trước, Cảnh Hành ung dung một mình rón rén theo sau.
"Anh Bạc Ngôn vẫn chưa đến à? Có khi nào nửa đường anh ấy bị rớt dây chuyền rồi không?" Mật Nguyệt hạ giọng trầm xuống nói.
"Chắc không đâu." Trừ phi Noãn Noãn không cho anh ta nhắc đến chuyện cầu hôn thôi!
Trong phòng khách dưới lầu, dường như không có bóng dáng của Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm.
"Má......" sau đó Cảnh Hành ung dung hô lên một tiếng.
"Cảnh Hành cậu to gan thật!" Mật Nguyệt quay sang nhìn cậu ấy, đưa ngón tay cái lên!
Vọng lại tiếng bước chân ở trên lầu, tiếp sau đó có một người con gái xinh đẹp chừng ba mươi tuổi đi xuống, năm nay Cảnh Bá Mẫu đã 42 tuổi, nhưng nhìn trông rất trẻ!
Đứng cạnh Dương Dương trông như hai chị em vậy, không giống hai mẹ con.
"Mật Nguyệt, đã lâu không gặp cháu, nay cao lớn và xinh đẹp nhỉ!" Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy Mật Nguyệt dễ thương nên rất yêu mến.
Đứa bé này từ nhỏ đã được gia đình họ quan tâm chăm sóc đến lớn mà.
Còn Lâm Tri Hiểu và Thích Thịnh Thiên vốn dĩ không quản gì nhiều.
Mật Nguyệt thả tay Dương Dương ra miệng cười vui vẻ, nắm tay Bùi Nhiễm Nhiễm, tỏ ra điệu bộ ngoan ngoãn.
"Mámi, người ta không biết sẽ tưởng Mật Nguyệt là con ruột của mẹ đấy, con và Anh trai thì nghĩ nhặt về nuôi ấy!" Cảnh hành ngồi phịch người dựa vào ghế sofa.
"Mật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657886/chuong-953.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.