Mật Nguyệt trong lòng không kiềm nổi mà khinh bỉ, Dương Dương một chân đá bay anh ta còn được!
Còn muốn đạp bay Dương Dương, nghĩ cũng khá là đẹp đó!
“Mấy người lớp lớn các ngươi ức hiếp hai tiểu nữ sinh, truyền ra ngoài không mất mặt sao?” Cảnh Hành hai tay đút trong túi quần đồng phục, đứng ngược ánh sáng, thản nhiên từ trong đám người bước ra
“Chết tiệt ai đó hả!”
“Cẩu Diêu! Anh mà dám động vào một sợi tóc của cô ấy, anh hôm nay thì đừng có hòng mà từ trong trường bước ra ngoài!” chị dâu của cậu ta không phải người nào đều có thể động đến!
“Ha ha, tôi cứ không tin đó!” người đó nói, dang cánh tay ra về phía của Mật Nguyệt
Mật Nguyệt tránh không kịp, bị anh ta tóm lấy mái tóc
“Thả ra! Đáng ghét!” cô ghét chết đi được!
Ha ha ha!
Đôi mắt xanh của Cảnh Hành bỗng nhiên trở nên giống như biển thắm sâu thẳm không thấy đáy, nhìn không thấu hiểu đang nghĩ điều gì
“Thế nào, em trai, tao đã động vào tóc của cô ta rồi đó, mày làm sao khiến tao không thể rời khỏi trường!” Cẩu Diêu xoa xoa ngón tay vừa mới tóm qua mái tóc của Mật Nguyệt, “mì vị của em gái nhất định rất tuyệt...”
Cảnh Hành bước đi về phía trước, phía sau có người muốn kéo cậu ta lại, nhưng chậm mất một bước
Cảnh Hành chậm rãi bước đến Cẩu Diêu, Cẩu Diêu nhìn thân hình thanh mảnh gầy gò của Cảnh Hành, còn thấp hơn anh cả 10cm, anh càng một chút đều không để tâm
Trong lòng khẳng định là Cảnh Hành sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657883/chuong-950.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.