Nhưng cô cứ bị chọc phá như vậy, trong lòng rất khó chịu, từ nhỏ đến lớn cô chưa từng phải chịu ủy khuất như vậy.
“Báo cáo thầy huấn luyện, không phải em muốn cười, là có người chọc phá em.” Cô đứng im tại chỗ, đây không phải lỗi của cô.
“Ai?” Thầy huấn luyện đi tới, nhìn mấy nữ sinh phía sau cô: “Ai làm?”
“Không có!” Đồng thanh trả lời.
“Rõ ràng có!” Mật Nguyệt nhìn các nữ sinh.
“Chính cậu cười còn đổ thừa cho người khác, biết điều thì nên ngoan ngoãn chịu phạt đi, đừng làm ảnh hưởng người khác.” Nữ sinh phía sau cô bất mãn lên tiếng.
Thầy huấn luyện nhìn mọi người: “Nếu không ai chịu nói thật, được thôi!”
Thầy nhìn hàng của Mật Nguyệt: “Cả hàng ra ngoài đứng phạt 40 phút.”
Mật Nguyệt nhìn thầy bất mãn, rõ ràng cô là người phải chịu ủy khuất mà.
Vì cái gì cô cũng bị phạt!
Nhưng kỳ lạ là tới lúc này vẫn không có ai chịu thừa nhận, cả 10 nữ sinh cùng ra đứng chịu phạt.
Mặc dù có đội nón, nhưng vẫn không chịu nổi sức nóng từ mặt trời.
Mồ hôi ra như tắm, sau 10 phút, cô không thể chịu nổi nữa!
Bỗng nhiên có nữ sinh kế bên cô ngất xỉu, cô định bước lên thì những nữ sinh khác còn nhanh chân hơn cô.
Sau khi báo cáo với huấn luyện, đã có 3 người rời đi!
Lại là chiêu này?
Cô cũng đã có cảm giác choáng váng không đứng vững.
Dương Dương anh thật độc ác, vậy mà để em phải phơi nắng như vậy, còn bị ức hiếp nữa.
“Ha ha ha ha......”
Cô không nhịn được lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657874/chuong-941.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.