Đột nhiên, thân hình cô cứng đơ, dường như đây là chiếc giường, mà còn nằm trong vòng tay của Bạc Ngôn.
A…. cô kinh ngạc la lên.
Bạc Ngôn nằm bên cạnh đột nhiên tỉnh giấc, đôi tay che cái miệng cô lại, đè lên người cô, Noãn Noãn, đừng hét nữa, muốn ngủ thêm tí nữa, bùn ngủ…
Đôi tay anh đột nhiên rời khỏi miệng cô, đôi mắt anh dần dần nhắm lại.
Anh buồn ngủ, cả đêm qua không ngủ ngon, cho đến khi ôm chặt lấy cô trên giường, cuộn quanh mình, mới ngủ.
Anh đè lên người tôi, bảo tôi đừng kêu? Ngực cô phồng lên, anh dường như cũng phồng theo cô.
Bạc Ngôn, anh muốn chết hả? Anh dám đè lấy cô.
Noãn Noãn, anh nhớ em, không muốn chết ư. Khuôn mặt đẹp trai của anh tiến gần tai cô, hơi thể nhè nhẹ của anh quấn bên tai cô.
Dục vọng vào lúc sáng tăng cao, hương thơm của gái nhà lành khiến thú tính trong người anh trổi dậy.
Anh đùa hơi quá rồi. Cô phải làm sao đây?
Đánh không lại, chạy không thoát, chẳng lẽ chỉ có thể bị anh làm chuyện đó?
Không thèm!
Ừ… đôi môi nóng bỏng của anh hôn lên sau tai cô, toàn thân giống như nước xuân, thoáng chút trở nên mềm nhũn.
Đừng…đôi tay cô chống trên giường, bờ môi cắn chặt, mặt cô đỏ đến nổi gần như chảy nước ra.
Giống như chỉ cần động thêm chút nữa, cô sắp chịu không nổi rồi?
Thực ra chính mình không thể chịu được rồi!
Cứ tiếp tục như thế, thật là sẽ thịt cô thiệt.
Quyết định trở người, xuống giường, nhanh chóng bước vào phòng ngủ.
Noãn Noãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657863/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.