“Em kéo đàn cho anh nghe, được không?” cô bé nói xong thì rời khỏi người anh, đứng ở giữa căn phòng
Giống như là đứng ở trên bục diễn, cúi chào anh, tưởng tượng bản thân mặc chiếc váy xinh đẹp, ánh đen lấp lánh chiếu lên cô bé, lúc này chính mình đang đứng giữa khán đài, sau đó bắt đầu kéo đàn
Tiếng đàn nhẹ nhàng vang lên, Cảnh Bùi Dương nhìn động tác của cô bé, không kìm nổi mỉm cười
Cô gái của anh cho dù thành tích không được, nhưng ở những phương diện khác cũng sẽ càng ngày càng tiến bộ
Khá lâu không có đứng ở trước mặt của Dương Dương biểu diễn rồi, khiến cô bé rất phấn khích, kéo cả một buổi sáng cũng không cảm thấy mệt, cứ thế đến tận lúc ăn trưa, cô bé mới tiếc nuối buông cây đàn xuống
“Dương Dương, sau này em đi biểu diễn, anh sẽ đến xem em chứ?” co bé ở thành phố A cũng có biểu diễn, nhưng mà Dương Dương đã lâu không có đi xem rồi
“Sẽ đi” anh cây giờ không còn cách nào nên mới bỏ lỡ một vài lần, sau này cố gắng sẽ không bỏ qua
“Em biết Dương Dương tốt nhất mà!” cô cười híp mắt lại tiếp tục ăn cơm, khuôn mặt nhỏ bé tràn niềm vui, vô cùng hạnh phúc
Đến tận lúc chia tay, cô tiễn Dương Dương ra sân bay, quả nhiên khóc sướt mướt
“Ư ư ư, lần trước anh không nói cho em tự mình rời khỏi là đúng, như thế này quá đau khổ à!” cô bé ôm chặt lấy thân người cao lớn của anh, không muốn buông tay
Anh cúi đầu xoa lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657834/chuong-901.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.