“Con gái này bán nè, ba, lúc hai người đính hôn, không lẽ không biết đã bán hết bao nhiêu tiền sao? Có cần liên hệ với chú Cảnh đòi tiền không?” Cũng đâu phải là người trong nhà.
Thích Thịnh Thiên quay sang nhìn hôn thê của mình: “bọn ta làm vậy để giảm bớt phiền phức, chị cả của con cũng là do Dương Dương nuôi lớn, là hôn thê cho chính tay nó nuôi lớn!”
“Con cũng đi tìm một người!”
Anh vừa đứng dậy đã nghe giọng của Thích Mộ Lâm, liền nghiêm nghị nói: “Con dám! Còn nhỏ cấm yêu sớm!”
“Sao chị thì không quản?”
“Chị con là đính hôn từ nhỏ, không giống con! Lo chơi game đi!” Anh phải đi bồi bà xã rồi.
“Không công bằng!” Thích Mộ Lâm nói một câu.
Thích Mật Nguyệt đang mặt mày hớn hở đi xuống lầu, quà năm mới Dương Dương gửi cho cô tới rồi.
Nhưng cô nhớ lại mình không chuẩn bị quà năm mới gì cho anh, cô cứ ngỡ tết năm nay sẽ không được gặp Dương Dương!
Ai da!
Nên mua quà, rồi nhờ chú chuyển phát nhanh giao tới!
Vậy là liền hoàn mỹ!
Cô đi xuống lầu, nhìn người đang ôm con gấu bông to xụ, trên tay còn cầm không ít túi, đó là quà Dương Dương tặng cô sao?
Nhìn dáng người, chuyển phát nhanh bây giờ yêu cầu cao vậy sao?
Cô nghi hoặc đi qua, rất lễ phép đứng ngay trước mặt người giao hàng: “Xin chào, anh có phải tìm Tích Mật Nguyệt không?”
“Vậy cô là Thích Mật Nguyệt sao?” Người giao hàng trốn phía sau gấu bông nói.
Giọng nói này……cô xác định chưa từng nghe qua!
“Phải! Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657832/chuong-899.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.