Ánh mắt lạnh lùng vừa nãy, giáo viên triệt để ngây ra, khí thế toàn thân lan tỏa khí lạnh, không phải người thường là có được.
Nhưng cho dù là thế, Thích Mật Nguyệt mới 11 tuổi thôi.
Làm sao có thể ra tay được!
Không được, nhất định phải gọi điện cho phụ huynh Thích Mật Nguyệt, dạy dỗ lại cho tốt mới được!
Quá bậy bạ rồi!
Và trong phòng học, Thích Mật Nguyệt bị vây kín lại, ai cũng muốn biết người đàn ông vừa nãy ở bên ngoài là ai.
Thích Mật Nguyệt chống cằm, nghĩ đến xúc cảm mềm mại trên môi của Dương Dương, cô liền không nhịn được đỏ mặt, hi vọng Dương Dương không sao, anh nhất định không thể mắc bệnh, không thể rời khỏi cô.
Và cứ nghĩ như thế, không ngờ ngay cả bạn học ở kế bên hỏi gì một chữ cũng không nghe, cũng không trả lời.
“Bốp!”
Roi dài thon gõ lên giảng đài, bạn học xung quanh tản ra nhanh chóng.
Sau khi bọn họ đi, cô vẫn là giữ nguyên tư thế đó, đáng tiếc Dương Dương sắp đi du học rồi, sau này không thể ở bên cô nữa.
Cô liếc nhìn chỗ ngồi bên cạnh, vẫn là trống, tên Cảnh Hành kia, không ngờ vẫn chưa đến lớp!
Giáo viên Lý đứng trên giảng đài, nhìn vào các bạn bên dưới, ánh mắt lại ngừng ngay trên người Thích Mật Nguyệt. và chỗ ngồi đang trống kế bên cô.
“Khai giảng ba tuần, có bạn thời gian đến lớp vẫn chưa đến một tuần!” Cô giáo đang ám chỉ cái chỗ ngồi trống kia, “Thích Mật Nguyệt, bạn học kế bên của em sao vẫn chưa đến!”
“Vậy cô phải hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657824/chuong-891.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.