Anh sẽ không bị dọa đâu, em về đâu anh cũng không bị dọa đến mức sợ hãi. Mẫn Lệ ôm lấy eo cô, bất kể trong bệnh viện có chuyện gì kinh động, anh cũng có thể chấp nhận.
Xí! Đó là do lúc em về, kh iddos anh vẫn mơ hồ ý thức được, đêm đó anh còn đơ xíu, sau đó khi anh gặp em, sao có thể giả bộ trấn tĩnh nỗi đây, thực ra máu huyết đã xung mãn mất rồi?
Gần như thể, đúng là em rất hiểu anh. Hôm đó khi anh thấy đóng 1 cái bao đồ được đóng chặt kia, nhưng lại lộ ra đôi mắt của cô, lúc đó thật sự tim đập nhanh, cổ họng và mắt anh muốn nhảy cả ra ngoài.
Cô cười, thực ra cô không hiểu anh như thế đâu, nếu trước đây cô hiểu anh, đã ở lại rồi, sẽ không làm chuyện đó.
Họ vào trong bệnh viện, không khí trong bệnh viện rất lạnh lẽo, đặc biệt khi xuân về, hành lang vô cùng ít người, nhưng mùi bệnh viện, 1 chút cũng không bớt.
Lộ Lộ đứng trước cửa phòng bệnh, bước chân cô ngừng lại, Mẫn Lệ nhìn cô đầy nghi vấn.
Bên trong là ai đây? Anh cho rằng họ băng qua đại dương là để thụ tinh trong ống nghiệm.
Nhưng giờ lại xuất hiện ở trước cửa phòng bệnh.
Người thân của chúng ta, cô cười đẩy cửa, buông Mẫn Lệ ra, đi vào trước.
Lộ Lộ! Cô nhỏ tiếng gọi.
Lộ Lộ nằm trên giường bệnh nghe thấy giọng cô, lập tức cười ngồi dậy, mami!
Dương Y Y nhìn họ cùng đi vào, trong lòng đầy nghi vấn, cho nên cách của cô đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657819/chuong-886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.