“Vậy cô tại sao lại bỏ rơi anh ấy một mình ở trong quán bar, hai người không phải bạn trai bạn gái sao?” Ô Quy Hảo nhìn thấy cô ngồi vào xe, rất hiếu kì.
“Không gian riêng tư rất quan trọng, cách nghĩ của tôi và cô khác nhau, tôi sẽ không quản anh ấy đi đâu, ở đâu, ở bên ai, chỉ cần anh ấy còn là của tôi là được, vì chúng ta đều biết rõ trong lòng anh ấy có một người không thể nào thay thế, ở bên anh ấy có thể chịu đựng được, còn cô không thể nào chịu đựng được.” Hứa Thuần dùng sức đóng cửa, “Cô Ô chi bằng vẫn là trở về làm nhà thiết kế của cô, có thể sẽ gặp được chân mệnh thiên tử, nhưng người đó không phải là Tề Viễn Dương.”
Ô Quy Hảo đứng yên tại chỗ nhìn thấy xe cô lái đi.
Chân mệnh thiên tử?
Tề Viễn Dương!
Họ có thể đúng là có duyên vô phận, không thể nào ở bên nhau được.
Ngày xưa trong lòng anh có người, bây giờ trong lòng anh vẫn có người!
Chỉ là người đó mãi mãi không phải là bản thân.
Hứa Thuần lái xe vòng về, trên đường gọi điện cho Tề Viễn Dương, “Nói đi! Cám ơn tôi sao đây, tôi vừa nãy vừa giúp anh giải quyết một phiền phức lớn, đoán chắc sau này cô ta sẽ không tìm anh nữa.”
“Đoán, chắc? Không có đáp án xác thực, cô đã muốn tôi cám ơn cô?” Trong di động rất nhanh truyền đến âm thanh lười lặng của Tề Viễn Dương.
“Được thôi! Ngày mai gặp, tùy anh! Sao đi chăng nữa không phải là người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657789/chuong-856.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.