"Tại sao tôi phải vì một câu nói của cô ta mà tức giận chứ? Cho dù trước kia tôi có tức giận đi chăng nữa, nhưng bây giờ đã hết rồi, anh là của em, em sẽ không giận! nếu anh không phải là của em, em cũng không có tư cách để giận anh, có đúng không?" cô ta cúi đầu nhìn anh ta.
Kẻ thắng làm vua, kẻ thua làm giặc lý lẽ đó em hiểu mà.
"Được, nghe em vậy." Đường Sóc nhìn thấy cô ta đã sửa soạn xong hết rồi, "chiều nay làm gì?"
Chả phải đến lớp nấu ăn sao?
"Em muốn về nhà xem phim, về trước đây, anh nhớ đi ngủ tí đi nhé."Nếu như được thì cô muốn cùng anh ngủ trưa với nhau.
"Được, đi đường cẩn thận." Đường Sóc tiễn cô ta ra ngoài.
Cô ta rất nhanh đi xuống dưới nhà, nhưng khi đến dưới lầu, có hai người đồng thời đi đến
"Ôn tiểu thư, sao rồi nhỉ?" Lê Tịnh kích động lên hỏi.
Nhưng ánh mắt của Ôn Thủy lại đi nhìn sang một người con gái khác, "sao cô lại đến đây nhỉ?"
Đường Sóc á!
Cô gặp nạn rồi!
Trong lòng cô khóc không ra nước mắt!
"Chị Nguyệt! em đến tìm chị đấy!" Triệu Thanh Thanh kích động choàng lấy tay cô, "ở đây có phải là công ty của anh rể đúng không? Chị vừa mới đến thăm anh rể đúng không?"
Lê Tịnh nghi ngờ nhìn họ, "Ôn tiểu thư, em vừa mới hỏi về chuyện của chị, sao rồi?"
"A Sóc anh ta sẽ biết sắp sếp, cô yên tâm đi." Ôn Thủy nhìn cô ta nhẹ cười.
Bây giờ việc quan trọng không phải là Lê Tịnh, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657781/chuong-848.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.