“Không cần dậy sớm như thế, ngủ thêm lát đi.” Đường Sóc cúi đầu nhìn lên mặt cô, “Đi thôi!”
Đêm qua bị Ôn Thủy phá banh cái nhà bếp, hôm nay đã làm lại rồi, hiệu suất làm việc quả nhiên nhanh.
“Hôm nay hình như không phải ngày làm việc, anh tại sao lại không ngủ thêm tí?” Ôn Thủy ngồi kế bên nhìn anh, ánh mắt nóng rực.
“Anh quen dậy sớm, ngoài ra sắp cuối năm, công ty khá bận, cho nên hôm nay có thể sẽ tăng ca nửa ngày, buổi trưa mới về lại.”
Buổi trưa về lại!
Vậy cô buổi sáng có phải có thể ra ngoài đi dạo rồi?
“Vâng!” Cô đồng ý chấp nhận anh ra ngoài tăng ca, không đồng ý cũng không có cách.
Sau buổi sáng, hai người liền rời khỏi nhau.
Một người đi công ty, còn một người khác lại là đi nhà của Cảnh Thần Hạo.
Hình như dạo gần đây cũng khá bận, Cảnh Thần Hạo cũng không ở nhà.
“Em bé!” Cô đi vào liền nhìn thấy trong phòng khách rộng lớn có một cái ghế em bé, Tiểu Hành Hành ở phía trên bò qua bò lại.
“Nhiễm Nhiễm!” Cô cười đi qua đó, “Để nó ở dưới đất bò qua bò lại không sao chứ?”
“Không sao.” Bùi Nhiễm Nhiễm lâu rồi không găp cô, nhưng tin tức trước đó của cô khá nhiều đấy, “Hai người dạo này sao rồi?”
“Chúng tôi gần đây rất tốt, tôi xem tí đã đi vào gia môn rồi! Chỉ là thiếu một bước thôi!” Cô cười nói, nhưng bước chân này, có chút khó……”
Bùi Nhiễm Nhiễm tức thời nghĩ đến trong đầu của Đường Sóc có viên đạn, vấn đề này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657773/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.