Chương trước
Chương sau
“Được! Ý của chị cũng là ý của em, chị cứ yêm tâm yêu đương đi, em sẽ không nhận thêm show quảng cáo nữa.” Cô sẽ nói với anh Lâm.
“Ok, đúng là chỉ có phụ nữ mới hiểu phụ nữ, cuối tháng sẽ tăng thêm tiền thưởng cho em!” Ôn Thủy cười nhẹ, đặt ly nước xuống, rời đi.
Cô phải yêu đương thật tốt, đã công tác lâu như vậy, dù đang trong thời gian nghỉ ngơi nhưng tâm tình luôn không tốt, giờ tâm tình mới tốt lên lại.
Tiểu Mặc ngẩng đầu nhìn bóng lưng vui vẻ của Ôn Thủy, lâu lắm rồi mới thấy chị cười vui vẻ như vậy.
Hôm sau.
Kết thúc buổi họp Đường Sóc quay về phòng, vừa vào phòng đã nhìn thấy một bóng người.
“A Sóc!” Ôn Thủy vui vẻ nhìn anh: “Anh làm việc có mệt không?”
“Sao em lại ở đây?” Đường Sóc ngửi thấy trong phòng có một mùi hương……kỳ lạ.
Anh nhìn cái bàn màu đen, trên bàn có một hộp sứ đang bốc hơi nóng.
“Em……nấu cơm?” Anh nhớ cô mười đầu ngón tay như ngọc như ngà.
“Không phải cơm, là canh, sáng 4 giờ em đã dậy nấu rồi, nấu tới lần thứ 5 mới miễn cưỡng gọi là uống được, anh có muốn thử không?” Cô kéo tay anh đi qua, “Uống thử đi, không chết đâu.”
Đường Sóc ngồi trên ghế sopha, nhìn cô vội vàng múc canh cho anh uống, đây là Ưng Thường Nguyệt mà anh quen biết sao?
“Vẫn còn nóng đó.” Cô múc một chén nhỏ, đưa cho anh: “Anh uống thử xem có vừa miệng không?”
“Nhất định uống được, nếu em nấu 5 lần rồi vẫn không uống được thì từ giờ đừng xuống bếp nữa. Sau này đám cưới về cũng không cần nấu cơm nữa, đầu bếp trong nhà cũng không phải để trang trí.”
“Em biết, nhưng em muốn nấu cho anh ăn, em sẽ đi học một lớp nấu ăn, anh thấy sao?” Cô nghiêng đầu nhìn gương mặt tuấn tú của anh, “A Sóc……”
Đường Sóc uống thử một muỗng, mùi vị đúng là……khó diễn tả bằng lời.
“Cũng được, có muối có vị, nhưng nấu 5 lần mới được cái mùi này, thì……”
“Thủy Thủy, em không quay phim sao? Hay em muốn ra ngoài đi dạo một chút?” Cô đi học nấu ăn, sẽ không phá hư bếp nhà người ta chứ?
“Em không muốn, em muốn chăm sóc cho anh! Có uống được không? Có ngon không? Anh có muốn uống thêm một chén không?”
“Anh thấy không tệ lắm, canh cứ để đó chiều anh lại uống, bây giờ ra ngoài ăn cơm đã!” Anh vội vàng đặt cái chén trong tay xuống.
Ngon thật sao? Sao cô nhớ Tiểu Mặc mặt nhăn mày nhó làm như khó uống muốn chết luôn mà?
“Thủy Thủy, em có nếm qua không?” Anh rất nghiêm túc nhìn cô.
“Có, em nếm qua rất nhiều lần, cho nên mấy lần sau không nếm ra được vị gì nữa.” Chuyện này cũng không thể trách cô có phải không.
Đường Sóc hít một hơi thật sâu, “Được rồi! Mình đi thôi.”
Bọn hộ cùng nhau đi ra ngoài, nhân viên công ty không ngừng bàn tán.
Rốt cuộc đây là tình huống gì?
Sao họ lại ở cùng nhau?
Họ Thảo kia thì sao?
Đáp trả lại ánh mắt của mọi người xung quanh, Ôn tiểu thư vui vẻ nắm lấy cánh tay của Đường tổng, cười cười nói nói.
Cô mới là bạn gái chính quy!
Cái gì họ Thảo, cũng chỉ là tin đồn mà thôi.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Đến phòng ăn, hai người ngồi trong phòng riêng, cảm giác này cũng không tệ!
Ôn Thủy phong thái nhẹ nhàng, tư thế cử chỉ đều chuẩn mực của một tiểu thư đài các.
Điểm này không làm khó được cô.
Trong lúc ăn cơm cả hai đều rất yên tĩnh.
Chẳng lẽ bọn họ không có gì nói với nhau sao?
Không thể tâm sự sao?
“Chiều anh có bận không?” Cô mỉm cười hỏi thăm anh.
“Ưm, có chút bận.”
Cô còn định rủ anh cùng đi chơi!
Xem ra là không có cơ hội!
“Vậy anh bận đi, tối em đến tìm anh.” Cô định tối nay sẽ đến tìm anh cùng đi hẹn hò, mặc dù trước đó hai người đã cùng xem không ít phim.
Nhưng chưa từng đi riêng hai người, lần nào cũng là đi cùng với người khác.
“Tối em có bận không?”
“Tối em làm gì? Dạo này em không có nhận show, em muốn nghỉ ngơi.” Nếu họ không hẹn hò riêng, vậy còn gì là người yêu của nhau nữa.
“Không phải.” Chỉ là anh cảm thấy mọi chuyện tiến triển quá nhanh.
“Vậy tốt.” Cô rất muốn buổi chiều ở lại công ty với anh, dù gì cô cũng rảnh.
Đây là lần đầu Đường Sóc hẹn hò, nên không tránh khỏi việc ngại ngùng, cuối cùng sau khi tan làm cũng cùng cô đeo khẩu trang đi xem phim.
Cuối cùng hai người đều bị nhận ra, còn ký tên cho không ít fan hâm mộ, phải 15 phút sau mới vào được đại sảnh.
“Ưm, hàng cuối cùng, hai ghế trong cùng.” Đây là chỗ cho Ôn Thủy chọn..
“Chọn chỗ bí ẩn như vậy, em muốn làm gì anh?” Đường Sóc hạ thấp giọng, nhìn cô.
“Em……” Cô thì đương nhiên muốn làm gì đó rồi, chỉ là sợ anh sẽ té xỉu trong rạp chiếu phim thôi.
“Em muốn được ôm!” Cô còn không dám nói hôn, sợ anh sẽ té xỉu thật.
Đường Sóc giang tay ra, ngón tay quắc quắc cô: “Dựa vào đây.”
Trên mặt cô lộ rõ nét vui vẻ, cô liền dựa vào, ôm lấy anh, cảm giác đúng là rất thoải mái.
Cùng anh xem phim nhiều lần như vậy, đây là lần vui vẻ nhất.
Mặc dù bên cạnh không ít người đang nhìn cô, phim còn chưa xem, nhưng cô cảm thấy rất vui.
Xem phim xong, lúc họ đi ra ngoài, thành phố A cũng bắt đầu rơi tuyết.
Mùa đông, sắp tới tết.
Kéo tay của anh, đi lên xe, cô lại sà vào lòng anh.
Xe chậm rãi rời khỏi rạp chiếu phim, bông tuyết ngoài trời vừa chạm vào kính xe đã tan biến mất.
“Anh hồi hộp sao?”
“Vẫn ổn.”
Bọn họ đang cùng nhau về nhà, vậy mà anh không hồi hộp, vẫn ổn?
Ghê gớm thật!
Cô chậm rãi ngước lên nhìn anh, tóc đen rậm rạp, cô không thể nhìn thấy viên đạn lúc nào cũng chực chờ lấy mạng anh đang nằm ở đâu.
“A Sóc……”
“Ưm.” Đường Sóc cúi đầu nhìn cô, “Sao vậy?”
“Không có gì.” Cô chậm rãi nắm lấy tay anh, mười ngón tay đan vào nhau.
Bàn tay nho nhỏ, động tác vừa rồi của cô đã làm tim anh đập rất nhanh, nhưng mặt anh vẫn lạnh lùng như cũ.
Cô cũng không phát hiện hành động nhỏ này của cô làm anh không thoải mái, vẫn tiếp tục nắm tay anh.
Biệt thự của Đường Sóc, cô chỉ mới tới qua một lần, từ trong nhà nhìn ra thấy cảnh tuyết rơi còn đẹp hơn nhiều, xung quanh chiếu đèn vàng dịu dịu, cảm giác căn nhà rất ấm áp.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.