“Nước ngoài không tốt sao? Ký mấy ngày đều là ký, đúng không? Tôi không muốn lừa người!”
“Nhưng cô lừa chính mình.” Mộ Thích đụng cái nhẫn trên tay mình, ánh mắt từ từ di chuyển qua chỗ khác.
Đi chơi chung lâu như thế, cô dường như cười rất vui, nhưng chưa từng thật sự vui qua.
Đến 1 người không hiểu người khác còn biết cô đang lừa chính mình, sao cô lại không biết chứ!
“Không có ích đâu, anh ta không thích tôi, tôi cũng không thích làm khó người khác.” Cô cố cười nhẹ nhõm.
“Ý em là em không thích tôi, tôi cũng phải lập tức bỏ cuộc sao? Theo lý mà nói tôi nên để em ký hợp động với Thịnh Thế, sau đó ra nước ngoài, rồi xếp công việc cho em, để em ở lại đó, sau đó tôi có thể có cơ hội gặp em nhiều hơn, nhưng tôi không làm thế, cũng không muốn.” Anh cũng không muốn ép người khác.
“Đàn ông đích thực đúng là đàn ông đích thực.” Cô vẫn cố cười vui vẻ.
“Nguyệt, em rất tốt, nếu anh ấy không thích em, làm tổn thất của hắn.”
Nghe lời an ủi bằng tiếng phổ thông không mấy tiêu chuẩn của anh, lòng cô còn buồn.
“Vậy tổn thất của hắn nghiêm trọng rồi! Quá lớn rồi.” Cô đưa tay sờ kinh cửa sổ, thành phố A sắp có tuyết rơi?
Lại 1 năm nữa tới
Cô đột nhiên rất muốn tới nơi trước đây đã bên anh xem thử.
Thế là, ngày thứ 2, khi những diễn viên khác đang trên đường đi diễn, cô đã bay ra nước ngoài.
Cô đã tách khỏi Mộ Thích, đây là lần đầu cô đến đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657765/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.