Lên xe, cô tựa người lên ghế, ánh mắt nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ dần dần lùi về sau, “chúng ta có phải cần thay đổi chỗ ở rồi không? Ở đây có chút lạnh rồi, tôi không thích mùa đông, ngày mai đi nửa bán cầu nam thế nào?”
“Được thôi! Chị thích là được!” Tiểu Mặc ngồi ở bên cạnh nhìn khuôn mặt an tịnh của cô ấy, “Đường tổng cũng ở nơi đây, buổi tối có cần phải mời ngài ấy cùng ăn cơm không?”
“Anh ta thích đến thì đến, tôi không có quản!” Ôn Thủy nhắm mắt lại, “tôi nghỉ ngơi một chút, không có chuyện quan trọng, không cần gọi tôi”
“Vâng”
Nhưng mà cái gì mới là chuyện quan trọng?
Chị bây giờ đến liên hoan phim đều có thể bỏ dở về giữa chừng, thì không sợ người ta không trao giải thưởng cho chị sao? Chị sau này còn muốn tham gia liên hoan phim nữa không vậy?
Chiếc xe nhanh chóng thì đến bên trong biệt thự ở trung tâm thành phố, cô xuống khỏi xe thì nhìn sắc trời bên ngoài, dường như vẫn còn đang rơi chút tuyết
“Chúng ta ở lại xem tuyết rơi một chút rồi hãy đi! Tôi bỗng nhiên rất muốn ngắm tuyết” cô là đang nói với Tiểu Mặc, nhưng mà càng giống như là tự nói với bản thân
“Vâng”
Ở trong phòng có sưởi ấm, rất ấm áp, sau khi trở vào thì cởi bỏ áo khoác, thay vào là một chiếc váy đơn giản, ngồi ở trên ghế sopha lật từng trang tạp chí
“Chị, em vừa nãy nhận trong hòm thư rất nhiều tin nhắn của nhà sản xuất và đạo diễn, có người tìm chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657761/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.