Chương trước
Chương sau
Cô ấy ngượng ngùng sao?
Cái khấu đầu này là muốn ở trong sự hăng hái rớt xuống sao?
Anh đã nhìn qua đại khái của kịch bản, tình tiết thì không có xem qua
Lúc sau, anh thì nhìn thấy hai người họ đổ người lên trên chiếc giường gỗ lớn mang phong cách cổ xưa
Đôi chân trắng nõn thon dài cong lên kẹp lấy eo của người đàn ông, đôi tay vòng qua cổ của anh ta, tư thế rất ám muội
Ôn Thủy không có nói gì, cô dường như không có lời thoại, có thì chỉ có động tác của cơ thể
Chỉ cách có tấm khăn che đầu, có thể cảm nhận được ánh đèn chiếu rọi lên trên người của cô, đặc biệt quay cận cảnh!
Trong tim của cô càng trở nên khó chịu, có chút mất mát!
Cô quả nhiên là vì sự ương ngạnh của bản thân mà phải trả giá
Cô cảm nhận được một bàn tay đặt lên trên bả vai của cô, từ từ xuôi ra sau gáy, muốn cởi bỏ bộ trang phục trên người của cô, cứ nghĩ đến sắp phải khỏa thân, cô liền rợn hết da gà lên
“Gần đây bị điều tra khá nghiêm ngặt, quay giấu mặt đi một chút, để khán giả biết bọn họ phát sinh quan hệ là được rồi” giọng nói của Đường Sóc bỗng nhiên truyền đến tai
Tâm trạng căng thẳng của cô, đột nhiên muốn sụp đổ luôn
Xem như anh ta vẫn còn chút lương tâm!
“Nhưng mà kịch bản...” đạo diễn có chút khó làm
“Kịch bản có thể thay đổi!” Đường Sóc cầm trang phục của Ôn Thủy lên, “vừa nãy có thể dùng được rồi, đến lên giường là được rồi, phía sau thì không cần nữa, tôi chẳng nhẽ đến quyền lợi thay đổi một kịch bản đều không có sao?”
“Có! Đường tổng ngài đương nhiên có quyền lợi này, chỉ là bộ phim này chúng tôi là chuyển thể từ tiểu thuyết ngôn tình, trong tiểu thuyết...”
Đường Sóc đã khoác trang phục lên trên người của Ôn Thủy, giọng nói bình tĩnh, “nếu đã là chuyển thể, thì không cần phải hoàn toàn dựa theo nội dung mà làm! Cứ như vậy đi! Cảnh quay này thông qua rồi, không được phép quay lại nữa!”
“Đường tổng, ngài ương ngạnh như vậy sao?” Ôn Thủy ngồi ở bên cạnh giường, ngẩng đầu lên nhìn khuôn mặt tuấn tú hiền dịu của anh ấy, nghĩ rằng anh ấy đã bỏ đi rồi
Không ngờ đến vẫn còn ở lại đây
“Đường tổng, đây là quay phim truyền hình, đoạn phim này rất quan trọng, ngài có chắc chắn không muốn để chúng tôi quay tiếp? Vậy thì không có giá trị kinh doanh nữa, nếu như để khán giả biết được, nhất định sẽ giảm không ít lượng rating!” Ôn Thủy mỉm cười, “thực tế, tôi có một chủ ý càng tốt hơn”
Cô biểu hiện vừa nãy đích thực không tốt, quả nhiên là Đường Sóc đến, cô nhất định có thể biểu hiện càng tốt hơn!
“Không cần chủ ý gì hết, cảnh phim này thông qua rồi, đừng gây chuyện nữa” Đường Sóc nghĩ đều không nghĩ cự tuyệt thẳng thừng
“Đạo diễn, tôi cảm thấy không thể như thế mà xong, ông nói thế nào?” cô ánh mắt mỉm cười nhìn đạo điễn ở bên cạnh
“Đúng, tôi cũng cảm thấy không thể...” đạo diễn vẫn còn có chút sợ Đường Sóc, tuy rằng tính cách luôn hiền hòa, nhưng mà khi quả quyết thì không hề do dự
“A Lang, anh đi nghỉ trước đi, tôi chi bằng...Đường tổng ngài đến thử vai?” cô từ trên giường đứng dậy, cởi bỏ chiếc áo mỏng manh trên người, chỉ còn lại một chiếc áo yếm đơn giản, “Đường tổng đối với cơ thể của mình có tự tin không?”
Đường Sóc nhìn sắc mặt cười xinh đẹp của cô ấy, đi đến bên cạnh, sau đó, lại một lần nữa cầm chiếc áo của cô lên, khoác lên trên người cô, “phân đoạn phim tiếp thep ngày mai quay tiếp!”
Sau khi để lại câu nói đó, thì bế bổng cô lên đi mất!
Người đang đứng đợi ở bên ngoài phim trường hoàn toàn không thể ngờ tới sẽ đợi đến khung cảnh như thế này, wow!
Thế mà lại có thể bị Đường Sóc bế đi ra, rốt cuộc bên trong đó xảy ra chuyện gì rồi, thật hiếu kỳ à!
Đường Sóc ném cô vào trong xe, chiếc xe rất nhanh chóng rời đi
Cô vẫn giữ nguyên tư thế người mềm nhũn tựa lên trên người của anh ấy, bàn tay nhỏ vòng tay khoác qua cánh tay của anh ấy, “Đường Sóc, anh với Hòa Thảo là chuyện đùa vui thôi phải không? Anh cố ý chọc tức em đúng không?”
“Nghiêm túc”
“Anh nghiêm túc còn đưa em đi sao? Anh ở trước mặt của cô ấy dám bế em đi, Đường Sóc anh nói một đằng làm một nẻo, em rất hiểu rõ về anh, một năm rồi, em đều ở bên cạnh anh, trên người có bao nhiêu cọng lông em đều biết!”
“Em...”
“Em gì mà em? Anh nghĩ rằng anh một năm sạch sẽ vậy, em đều không có tắm cho anh chắc?” cô nhẹ nhàng véo anh một cái, “A Sóc, em biết anh thích em, đúng không? Chiếc áo yếm này của em, hay là anh đến cởi...”
Đường Sóc thầm hít sâu một hơi, cơ thể của cô ấy dính chặt lấy anh, với lại còn cố ý cựa quậy lung tung, anh làm sao có thể không có cảm giác!
“Ngồi yên!” anh quát lên, khó trách có chút nghiêm khắc
“Anh như thế này em cũng thích!” cô mỉm cười, “A Sóc, anh cứ thừa nhận đi! Thừa nhận thích em khó vậy sao? Em khá không tồi phải không?”
“Không có thích em, em tự mình tưởng tượng ai cũng thích mình”
Nghe được lời của anh ấy nói, trong lòng của cô có chút kích động, “Đường Sóc! Anh đừng có quá đáng quá! Không biết sự tự tôn của một người con gái là có giới hạn sao? Em không thế cứ luôn mặt dày mà bấm anh suốt! Anh lại như thế này, em, em sau này sẽ không quan tâm đến anh nữa!”
“Vô cùng hoan nghênh”
“Anh nghiêm túc sao?” cô từ từ buông bỏ cánh tay của anh, “bây giờ chỉ có hai chúng ta, có điều gì không thể nói chứ? Trong đầu của anh có viên đạn, điều này có ảnh hưởng gì không? Em sẽ không kích động anh! Chúng ta vẫn có thể sống tốt cùng với nhau!”
“Thứ nhất, tôi không thích em, thứ hai, em không phù hợp với tôi” Đường Sóc ngoảnh đầu sang nhìn cô, nghiêm túc nói
Bọn họ...không phù hợp?
“Vậy ai phù hợp? Hòa Thảo phù hợp anh sao?” cô lạnh lùng nhếch mép, “anh trả lời em, có phải không?”
“Cô ấy phù hợp hơn em”
“Được! Đường Sóc, đây là anh nói! Em nhớ rồi” cô thầm lặng mặc lên chiếc áo sành điệu, chiếc xe nhanh chóng dừng lại ở trước cửa khách sạn
Sau đó, cô một mình bước xuống
Xe của Đường Sóc lại lái vụt đi về phía xa
Ôn Thủy đứng trước cửa lớn của khách sạn nhìn chiếc xe của anh lái đi mất, không có chút do dự nào
Được thôi! Đường Sóc chết tiệt!
Cô hằm hằm quay trở vào trong khách sạn, cả ngày hôm nay đều không có đi ra ngoài nữa!
Cô không thoải mái ngủ một giấc, đến buổi tối thì đến trên mạng đều xuất hiện tin tức Đường Sóc ở bên cạnh Hòa Thảo, còn cô thì chỉ là một người cũ!
Đến cả người cũ cũng không được tính, Đường Sóc lại đâu có thừa nhận qua đâu!
Cô càng nhìn càng tức, suýt chút nữa ném bỏ chiếc ipad trong tay đi!
“Tiểu Mặc, hợp đồng 5 năm của tôi có phải là đến hạn rồi không?” cô để ipad xuống, ngoảnh sang nhìn Tiểu Mặc ở bên cạnh một mặt đầy lo âu
“Hình như vậy, vẫn còn nửa tháng thì đến hạn, chị, ý của chị là chị không chuẩn bị tiếp tục gia hạn sao? Nhưng mà từ khi chị ra mắt bắt đầu vẫn luôn là ở truyền thông Đường Thị?” Tiểu Mặc lo lắng nhìn cô, “có phải là bởi vì chueyenj này không muốn gia hạn phải không?”
“Em không cảm thấy anh ta nếu đã không thích chị, không có ý với chị, vả lại còn có người phụ nữ khác rồi, tim của chi không có lớn như vậy, có thể vẫn vô tư ở tỏng cùng một công ty với anh ta, sau nửa tháng nữa thì thanh lý hợp đồng đi!” cô lúc này phát hiện cô thay đổi tên gọi đều không có bất kỳ ý nghĩa gì
Nhưng mà cô lại từ từ thích rồi, có thể trong một năm đó Đường Sóc hôn mê, cô thật sự trở nên có chút lãnh đạm hơn, sau này không có điều gì có thể đủ để lay động tình cảm của cô nữa
Rời đi có khi lại là chuyện tốt
“Vậy, sau khi thanh lý hợp đồng thì sao? Chi là tự mình mở văn phòng làm việc, hau là ký hợp đồng với công ty khác?”
“Để sau thì nói!” cô nằm lên trên giường, “chị ngủ một tý, em cũng về đi!”
“Chị chú ý nghỉ ngơi nhiều chút, đừng nên nghĩ ngợi nữa, trên thế gian đàn ông tốt vẫn còn rất nhiều” Tiểu Mặc trước khi bỏ đi vẫn không có quên nói một câu
Ôn Thủy nhắm đôi mắt không trả lời, cô bây giờ rất mệt mỏi, cần phải nghỉ ngơi một chút
Nửa tháng quay phim tiếp theo, người trong đoàn làm phim đều không có quá chú ý đối với cô, nhưng cũng không phải quá tồi, dù gì cô không có Đường Sóc, cũng vẫn là đại minh tinh hạng A trong nước
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.