Cảnh Thần Hạo nghe cô nói, “Kêu là Cảnh Hành đi.”
“Tại sao?”
“Cao sơn ngưỡng chỉ, cảnh hành hành chỉ”
“Tên rất hay, còn có ý nghĩa hơn cả tên em đặt.” Cô mỉm cười vuốt vuốt khuôn mặt nhỏ bé của Cảnh Hành, “Tiểu Hành Hành, mau dậy đi thôi.”
“Oa......”
Trong phòng bỗng vang lên tiếng khóc của trẻ nhỏ, đứa bé trong lòng cô đang khóc rất lớn.
“Ông xã, con……” Cô nhìn đứa bé, “Tóc xanh, mắt đen.”
Hoắc Vân Đình cũng nhìn thấy đôi mắt xanh của đứa bé, đứa bé này sau này chắc chắn sẽ là yêu nghiệt.
“Tiểu Hành Hành, có phải con đói rồi không, mẹ cho con bú nhé.” Bây giờ cô đang mặc quần áo của sản phụ, tương đối rộng rãi.
Cảnh Thần Hạo muốn giúp cô nhưng cũng không biết phải giúp như thế nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn đứa bé cụng đầu liên tục vào ngực Bùi Nhiễm Nhiễm.
Động tác vụng về của tiểu bảo bảo khiến Bùi Nhiễm Nhiễm mỉm cười rất hạnh phúc.
“Tiểu Hành Hành thật đáng yêu.”
“A……” Cô hơi nhíu mày, ánh mắt vẫn ôn nhu như cũ nhìn tiểu bảo bảo đang dùng sức bú.
“Nhiễm Nhiễm sao vậy? Có đau không?” Cảnh Thần Hạo đứng kế bên tay chân luống cuống nhưng không biết nên làm gì.
“Có chút đau, lần đầu thường như vậy, quen rồi sẽ không sao.” Cô đã từng chăm qua Dương Dương Noãn Noãn nên cũng có kinh nghiệm.
Bỗng nhiên Cảnh Thần Hạo nhớ tới Thích Thịnh Thiên đang đau đầu không biết nên dứt sữa cho con như thế nào, anh nghĩ ra một biện pháp hay hơn.
Chính là ngay từ đầu không cho bú mẹ, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657678/chuong-745.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.