"Bây giờ anh không thừa nhận, sau này lại càng không thể thừa nhận, anh có thật sự là cong không? Hay là vẫn chưa cong, chuẩn bị cong!" cô ta vẫn cười nhạt nhòa.
Mẫn Lệ không thèm quan tâm cô ta, đã nói biết bao nhiêu lần, giải thích rồi vẫn không nghe.
Hai người họ đều như thế, là cong hay sao?
Cong mà sao có thể đối xử với phụ nữ như thế?
Anh ta thật sự rất thích phụ nữ!
Sau khi họ xuống lầu, phát hiện ánh mắt của những người trong đại sảnh đều nhìn họ rất bất thường.
Và người đàn ông vừa mới bị Mẫn Lệ đánh đang ngồi trên ghế sofa, nhìn họ bằng một ánh mắt căm ghét.
"Chịu xuống rồi à? Tôi nghĩ là các người ở trên toilet đó luôn rồi chứ!" người đó vừa mới bị đánh thê lương, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy.
Thế nào cũng phải cho bọn họ một bài học.
Nếu không sẽ không cam tâm!
Mẫn Lệ đang che chở Cố Linh phía sau lưng, hạ giọng nhỏ nói, "một lát trong lúc hỗn độn, thừa cơ chạy ra ngoài nha."
"Anh đang nằm mơ à? Đông người như thế, làm sao mà em chạy thoát được?" cô ta nhìn đám đông trong quán bar.
Cảm thấy tối nay cô và Mẫn Lệ sẽ chôn thân tại nơi đây rồi!
Trong khi hai người lại vận động khá lâu, không còn tí sức nào, lại còn đánh lộn, làm sao mà còn sức chứ?
"Chạy không thoát cũng phải cố gắng chạy cho thoát." Mẫn Lệ lại hạ giọng nhỏ xuống.
"Hai người đang ríu rít cái gì, chi bằng xuống đây chịu trận đi!" anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657668/chuong-736.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.