“Haiz, nói những chuyện không vui làm gì, vẫn là uống rượu đi! Anh thắng tôi rồi, tôi mới xin lỗi anh!” Cố Linh cụng ly với anh, liền uống rượu không ngừng. Mẫn Lệ nhìn thấy cô như thế, phụ nữ thất tình đều như thế sao? Anh nói sao thì cũng chưa yêu đương qua, không hiểu lắm! Nhưng bây giờ, anh rất là muốn uống rượu! Uống say rồi là tốt nhất! …… Ánh sáng mặt trời từ cửa sổ chiếu vào, trên giường bừa bộn hai cơ thể quấn quýt nhau, chiếc ga giường màu trắng đã rơi một nửa dưới đất. “A……” Âm thanh lười biếng từ trong chăn mền phát ra. Khoảnh khắc sau, tấm mền liền bị vén ra! Cố Linh từ giường ngồi dậy, đôi tay túm lấy tấm mền, nghiêng đầu ngơ ngác nhìn vào người đàn ông bên cạnh, áo quần trên người Mẫn Lệ không ngờ tới không một mảnh vải che thân. Tối hôm qua? Họ! Không thể chứ! Cô làm sao có thể? Cô nhìn quanh căn phòng, cúi đầu nhìn vào áo quần trên người mình, vẫn còn nguyên vẹn, trong lòng cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng tại sao trên người anh không mặc! Họ là làm sao ngủ chung một chiếc giường thế? Trời ạ! Tối hôm qua rốt cuộc uống rượu ai thắng rồi? “Uhm……” Mẫn Lệ ở trên giường lật người lại, nằm thẳng, cả cơ thể rắn chắc không hề bảo lưu bày ra trước mắt Cố Linh. “Á……lưu manh!” Cố Linh cuộn mền lên người liền nhảy xuống giường, nhắm chặt đôi mắt! “Mẫn Lệ, anh là tên khốn nạn! Lưu manh, vô liêm sĩ!” Cô làm sao có thể cùng một người đàn ông như thế uống rượu. Áo quần trên người cô còn nguyên vẹn, nhưng anh lại được cởi sạch sẽ! Mẫn Lệ bị âm thanh của cô làm ồn, ung dung mở mắt ra, anh cũng ngây một hồi, anh thật ra luôn có thói quen ngủ khỏa thân, nhưng tối hôm qua? Anh vội vàng lấy gối qua, che đi bộ phận quan trọng, nghiêng đầu nhìn vào Cố Linh đang nhắm mắt thét lên, “Cô hét gì mà hét, ồn gì ồn, tôi là bị cô lợi dụng đấy!” Anh bị xem sạch sẽ, người nên hét không phải là anh sao? “Anh vô liêm sĩ!” Cố Linh vẫn là chưa mở mắt ra, “Tôi nhất định sẽ nổi hột lẹo, đều là lỗi của anh!” Mẫn Lệ nhìn vào cô, từ từ dựa vào đầu giường, kí ức hôm qua ùa về, họ ở trong quán bar uống rượu, hình như còn nói gì không ít, cô nói cô thất tình, anh nói anh bị ép cưới! Sau đó hai người càng uống càng hăng, cuối cùng làm sao trở về, bản thân anh cũng không rõ lắm. Anh từ từ nghiêng đầu, nhìn vào chiếc giường bừa bộn, trong phòng gần như không có áo quần của cô rơi rớt, gần như chỉ có áo khoác màu đỏ của cô, giữa họ cũng chưa xảy ra chuyện gì. Anh thở phào một hơi thở sâu, may mà không có tình một đêm! “Cô bỏ đi, với cái size của anh, làm sao có thể nổi hột lẹo, không hiểu biết!” Mẫn Lệ lại liếc cô một cái, “Cô cứ ngồi yên ở đó! Đừng có mở mắt!” “Chính là muốn mở ra!” “Cô mở ra đi! Tôi nói sao thì cũng chưa mặc quần áo.” Anh từ trên giường đứng dậy, đi đến bên cạnh cô, “Tuyệt đối đừng mở mắt ra, tôi không có mặc gì thật đấy.” “Mẫn Lệ, anh lưu manh, quá lưu manh, tôi nhìn thấu anh rồi!” Cô dùng sức nhắm lại, không dám mở to đôi mắt thật. “Hứ, chúng ta mới gặp vài lần, cái gì nhìn thấu tôi, tôi là người dễ dàng bị xem thấu sao? Tôi vào phòng tắm tắm rửa, cô……” Anh lướt mắt lên cơ thể cuộn lại như bánh ú của cô, “Không được đi.” “Tôi chính là muốn đi.” “Cô dám đi thử xem, trong vòng năm phút bắt cô trở về.” Mẫn Lệ đi ngang bên cạnh cô, “Ngoan ngoãn đợi đi.” Cố Linh sốt ruột, nhưng cô vẫn không dám mở mắt lên, sợ hãi vừa mở mắt lên liền nhìn thấy một cơ thể khỏa thân. Để cho đôi mắt mình được an toàn, vẫn là không nên! Rất nhanh, cô liền nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm truyền đến, cô mới dám mở mắt ra, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng nhìn vào dưới đất và trên giường đều là áo quần của anh, cả người cô liền không tốt! Cô hi sinh cũng quá lớn rồi chứ? Đúng thật là! Cô liếc một cái lên cửa phòng tắm đóng lại, đi đến sofa đối diện ngồi xuống, đối với chiếc giường, cô tránh xa đi, mới không dám đụng! Tuyệt đối không đụng, nếu không sự trong sáng của cô liền không còn nữa! Mẫn Lệ cuộn khăn tắm từ phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy cô vẫn còn đang cuộn tấm mền ngồi trên sofa, vẻ mặt phòng bị nhìn vào anh. “Tôi nói, anh có phải không được không? Cô nam quả nữ hai người nằm trên giường, cũng không làm gì hết, Mẫn Lệ, anh tìm không được bạn gái, thật ra là vì anh không được, đúng không?” Cố Linh nhìn vào anh đi ra, liền thay đổi sắc mặt. Mẫn Lệ đi từ từ sang phía cô, đầu tóc ướt sũng, còn nhỏ giọt nước, rơi vào làn da bánh mật của anh. Khăn tắm chỉ là quấn sơ quanh hông, lộ ra tám cục cơ bắp và thân hình người cá, Cố Linh nhìn thấy anh từ từ tiến gần, trước mắt không ngờ tới hiện lên cảnh tượng lúc cô vừa tỉnh dậy nhìn thấy, tuyệt đối là cô nói sai lời! Anh là được đấy! Sáng sớm như thế cũng được rồi, tuyệt đối là được đấy! Nhưng thời gian đó mỗi người đàn ông đều có phản ứng sinh lý, lỡ như anh không được với phụ nữ thì sao? “Cô……vừa nãy nói gì đó?” Mẫn Lệ cúi đầu nhìn vào cô, “Tôi không được?” “Tôi……khụ khụ.” Cố Linh nghiêng đầu nhìn vào cửa sổ bên ngoài, “Rèm cửa này đẹp quá! Tôi cũng muốn treo một rèm cửa như thế ở nhà tôi……” “Cố Linh!” “Tôi không nghe thấy, anh nói gì thế!” Cô giả ngốc! Mẫn Lệ ngã người, mang theo mùi thơm thoang thoảng của sữa tắm tiến gần cô, đưa đôi tay ấn lên đôi vai cô. Đôi vai Cố Linh truyền đến một chút đau, cô không thể không quay đầu bốn mắt nhìn nhau với anh, “Mẫn thiếu, tôi vừa nãy nói là rèm cửa! Anh không nghe thấy sao?” “Cô tưởng rằng nói như thế, tôi sẽ đi xác nhận, làm gì cô sao?” Mẫn Lệ buông đôi vai cô, “Anh mới không có hứng thú đó, xem cô cuộn như là bánh ú vậy, tôi là có hứng thú với phụ nữ, không có hứng thú với bánh ú!” “Tôi! Anh mới là bánh ú! Cả nhà anh đều là bánh ú!” Cố Linh cuống lên nhìn vào anh, con hổ không giận dữ, xem cô là mèo kitty sao! “Đúng lúc, lập tức sẽ đưa cô đi gặp nguyên nhà tôi.” Mẫn Lệ quay lưng đi về phía tủ áo, lúc này, cửa phòng cũng vang lên tiếng chuông cửa. “Đi mở cửa, đồ tặng cô là quần áo của cô, một lát theo tôi về nhà.” Mẫn Lệ một bên đi một bên nói. “Dựa vào gì hả? Dựa vào gì tôi phải nghe lời anh!” Cô lắc đầu từ chối, “Tôi và anh không có quan hệ gì hết, tôi mới không đi nhà anh đâu!” “Cô phá hoại buổi xem mắt của tôi, cho nên cô nhất thiết phải giả làm bạn gái của tôi về nhà cùng tôi.” Anh chỉ cần dẫn Cố Linh về nhà, nguyên năm tiếp theo, anh liền có thể nhẹ nhõm rồi. Đến lúc đó tìm được bạn gái thân yêu, lúc dẫn về nhà nói chia tay về Cố Linh rồi là được! Đúng là một cách tốt! “Logic của anh có vấn đề, tôi mới không đi!” Cô ngồi ở chỗ cũ không nhúc nhích. Khăn tắm ở hông Mẫn Lệ rơi xuống, cô tức thời liền nhắm mắt lại, “Anh không được giở thói lưu manh như thế! Càng như thế, tôi càng không đi! Chính là không đi!” “Cô không có sự lựa chọn.” Mẫn Lệ thản nhiên mặc quần áo. Cô dựa vào gì không có sự lựa chọn? Cô có thể lựa chọn không đi mà! Cô nói sao thì cũng rảnh rỗi! Cô tháo tấm mền trên người ra, phóng khoáng đi đến bên cửa, nhận cái hộp ở bên ngoài đưa vào, đi vào phòng tắm. Mẫn Lệ mặc đồ xong, nhìn vào phòng tắm, ánh mắt đảo quanh lên chiếc giường bừa bộn, phẩm chất uống rượu của anh quả nhiên rất tốt, không ngờ tới không có xâm phạm cô. Cố Linh thay quần áo xong đi ra, nhìn vào Mẫn Lệ đã ăn mặc chỉnh tề, “Quả nhiên là người nhờ ăn mặc ngựa nhờ yên! Trông ra thuận mắt hơn hôm qua nhiều rồi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]