Cho dù là cần, đợi khi Cảnh Thần Hạo ở nhà mới nói!
Cô không có sức lực để dẫn theo anh đi tham quan!
“Ồ, Tiểu Tề nhìn vào thì biết là người Quang minh lỗi lạc.” Bối Tịnh Nguyệt nói.
Bùi Nhiễm Nhiễm không nói gì, cảm thấy lời của mẹ như nói Cảnh Thần Hạo không quang minh lỗi lạc.
Thân ở Thương trường, đương nhiên sau lưng phải có tí gì đó, chỉ là điều bà vừa nói khi nãy, cả Tề Viễn Dương và Cảnh Thần Hạo đều sẽ không làm.
Cô vẫn hiểu hai người bọn họ!
Cô đột nhiên trở nên kỳ vọng!
Nhưng tiếc là, cuộc thi đó cô không tham gia được, chỉ có thể ngồi xem!
“Cuộc thi gì đó của chúng quan trọng vậy sao? Mẹ nghe nói Quy Hảo rất nghiêm túc, ngày nào cũng ở trong phòng mãi không chịu ra!” Bối Tịnh Nguyệt nghe Vivian nói, đột nhiên cũng hỏi Bùi Nhiễm Nhiễm.
“Dạ, cô ấy là người của Te, không phải Cảnh Thị, cho nên là đối thủ cạnh tranh! Không sao, chuyện này vốn dựa vào thực lực, Quy Hảo chắc sẽ có thành tích không tệ.” Dù sao cô ta là đệ tử duy nhất của Vivian, nếu thua, cũng không quá mất mặt.
Danh tiếng của sư phụ không được làm hỏng!
Xếp hạng thứ cũng không tệ, còn về quán quân cô thật không biết ngoài Cảnh Thị và Te ra, còn có công ty lớn nào có thể làm được.
“Con thì sao? Con không tham gia sao? Mẹ nhớ trước đây con cũng hay tham gia mấy cuộc thi như thế.” Bối Tịnh Nguyệt dịu dàng nhìn cô, trước đây cô còn dành không ít giải thưởng.
“Con có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657604/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.