Chương trước
Chương sau
“ Người mẫu thì sao?” Bùi nhiễm Nhiễm vẫn nhớ khi trước, Cảnh Thần Hạo không hề quan tâm đến mấy cuộc thi kiểu đó.
Hơn nữa hoàn toàn không có ý định tham gia!
Nếu không phải do cô đến thấy thì Cảnh Thị sẽ không bao giờ tham dự.
“ Chủ đề giới trẻ à! Rất quan trọng người mẫu! Đặc biệt là những người mẫu phù hợp với chủ đề. Bây giờ kiếm người mẫu khó. Nhiễm Nhiễm cậu cũng biết đấy, đặc biệt là những người mẫu thuần tự nhiên. Sinh viên bây giờ toàn đã qua dao kéo! Tin tức lúc trước, cậu đã xem chưa, 10 thí sinh dự thi thì 9 người thẩm mỹ, đại boss yêu cầu cao, cả mười người mẫu, chưa quyết được ai!” Lâm Tri Hiểu nghe những lời này từ Thích Thịnh Thiên.
“ Nếu vậy thì không tìm ở những trường chuyên hoặc lớp luyện thi ra là được?” Bùi Nhiễm Nhiễm cũng bắt đầu hoang mang.
Chồng cô đột nhiên nhiệt huyết tham gia thi như vậy, cô cũng muốn giúp anh!
“ Vấn đề ở đây là những người thích hợp khác đều đã bị chọn mất rồi! Lần nầy số lượng công ty tham gia đông đảo, trong đó, đối thủ nặng ý phải kể te! Đáng lẽ không nên nói với cậu, nếu không để đại boss biết làm cậu lo lắng, sợ tớ khó mà quay lại được với ghế của mình trong công ty? Cả nhà tớ bây giờ đều dựa vào tiền lương của đại boss đấy!” Lâm Tri Hiểu đặt cốc xuống, cô dựa vào vai Nhiễm Nhiễm cố tỏ ra khoa trương, “ Nhiễm Nhiễm......”
“ Tớ không sao, cậu nhất định sẽ trở lại chỗ cũ nhanh thôi, đừng lo!” Bùi Nhiễm Nhiễm bây giờ đang lo chuyện thi cử kìa!
Thiết kế thì vẫn chưa xong, người mẫu thì chưa tìm thấy!
“ Thực ra người mẫu cũng không quan trọng đến vậy, chủ yếu là tác phẩm! Nếu không có tác phẩm khiến đại boss vừa lòng thì đều công cốc!” Lâm Tri Hiểu đứng dậy, tiến tới bên Mật Nguyệt.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn cô đùa với tiểu Mật Nguyệt, cũng cười theo.
“ Thực ra......”
“ Chuyện gì?” Lâm Tri Hiểu bế con bé lên, quay lại nhìn cô.
“ Không có gì!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn con bé Mật Nguyệt, “ Để tớ gọi điện thoại hỏi.”
Người hầu chuyền điện thoại đến tay cô, Lâm Tri Hiểu cũng bế con tiến lại gần, nhìn cô.
Đầu kia điện thoại rất nhanh đã có người bắt, “ Hòa Thảo?”
“ Chị Bùi, lâu quá không liên lạc, dạo này sao rồi?” Giọng nói trong veo của Hòa Thảo từ đầu bên kia điện thoại vọng đến.
Đã bước chân vào làng giải trí hơn hai năm rồi nhưng hình như cô vẫn như vậy, chỉ có điều đã không còn là một sinh viên nữa mà đã tốt nghiệp rồi!
“ Dạo này cô có rảnh không? Tôi có một buổi diễn cần nhờ cô giúp.” Hình tượng của Hòa Thảo chắc là được.
Trước đây chính là cô chọn ra Hòa Thảo, hình tượng của cô ấy khá trong sáng thuần khiết.
“ Chị Bùi, có phải chị đang nói về cuộc thi thiết kế jewel không? Em cũng mới biết, công ty đã thay mặt đồng ý giúp em với bên te rồi, em xin lỗi!” Hòa Thảo cảm thấy khá có lỗi.
“ Không sao, cô cứ bận việc nhé!” Nhiễm Nhiễm tắt máy, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy đôi mắt mở to của Mật Nguyệt.
Mật Nguyệt đứng trên đùi cô, đôi mắt ướt, to tròn nhìn cô, “ Mẹ, mẹ chồng......”
“ Ngoan quá, nhưng con gọi thế thì mẹ già quá! Gọi mami!” Bùi Nhiễm Nhiễm cười.
Lâm Tri Hiểu thấy sắc mặt cô tươi tỉnh hơn, “ Nhiễm Nhiễm, tớ phát hiện khả năng tỏ ra kiên cường của cậu càng lúc càng lớn đấy, vừa nãy mới còn không vui xong!”
“ Sao tớ lại không vui? Cô ấy có công việc, sự nghiệp của mình, bận là chuyện đương nhiên, hơn nữa tớ đã nghĩ ra cách giải quyết rồi.” Cô tiếp tục đùa bỡn với Mật Nguyệt.
Cuối cùng tiểu Mật Nguyệt được cô trêu, cứ bám riết lấy cô, “ Mami, mami......”
“ Ngoan quá! Đúng con dâu nhà này rồi!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn bộ dạng đáng yêu của cô bé, càng nhìn càng thấy thích.
Lâm Tri Hiểu thấy dáng vẻ thoải mái của cô, thầm nghĩ chắc là đã có cách giải quyết rồi! Chuyện này cũng là do cô ấy có cách chứ không thì cũng chịu!
Buổi chiều, Lâm Tri Hiểu bế Mật Nguyệt đi khỏi!
Khi Cảnh Thần Hạo về đến, Bùi Nhiễm Nhiễm để ý sắc mặt anh, vẫn lạnh lùng như vậy, lúc anh nhìn cô, hình như có tươi tỉnh hơn đôi chút. Anh bước đến bên cô, ngồi xuống.
Cảnh Thần Hạo thấy bộ dạng chăm chú lại nghiêm túc của cô, anh hỏi, “ Sao thế em? Trên mặt anh có gì à?”
“ Có!”
“ Cái gì?” Anh ôm lấy eo cô, tay trái sờ lên bụng cô, “ Hình như lại lớn thêm thì phải.”
“ Sao có thể, sáng nay anh mới sờ rồi mà!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn gương mặt anh, cô cảm thấy khó tin!
Sao mà mới một ngày đã lớn lên thấy rõ được chứ.
“ Chắc là do em ở nhà nên ăn nhiều quá.” Cô cười nói, “ Ở công ty không có việc gì chứ?”
“ Anh biết Lâm Tri Hiểu đến nhà mình rồi, Nhiễm Nhiễm, chuyện này thuộc trách nhiệm của anh, anh cần phải lo, em chỉ cần ở nhà tịnh dưỡng là được.” Anh nhìn chăm chăm vào gương mặt cô, dựa lên người cô.
Nếu hôm đó không gặp Tề Viễn Dương ở suối nước nóng, anh ta thích thì tham gia thôi, người đã quay về rồi, thì khác!
Không thể thua tình địch được!
“ Em vốn cũng ở nhà tịnh dưỡng mà! Em chỉ có một góp ý nho nhỏ thế này thôi! Cảnh tổng có muốn nghe không ạ?”
“ Đương nhiên, cung kính không bằng tuân lệnh.”
Dương Dương Noãn Noãn vừa tan học về, đã nhìn thấy hai ba mẹ đang ghé đầu thì thầm gì đó. Dương Dương sắc mặt không đổi, nó vẫn đi vào bình thường như không có chuyện gì.
Noãn Noãn thấy dáng vẻ hai người thân mật như vậy, “ Trong cái nhà này bây giờ khổ thân nhất chỉ có con, ba mẹ và anh đều có đôi có cặp, chỉ có con hình đơn bóng lẻ.”
Dương Dương lườm cô em, “ Còn không đi làm bài đi!”
“ Em ngồi đây nghỉ một lát, sau bữa tối mới làm! Bài tập cái gì, mới tan học xong giờ em chưa muốn làm!” Noãn Noãn vẫn nhìn họ, đặc biệt là chú ý đến ánh mắt của daddy, “ Daddy, con thề đấy, con sẽ không yêu sớm đâu! Cho dù con có muốn thì làm gì có đối tượng nào!”
“ Dương Dương, ở trong trường phải để mắt đến em gái con đấy.” Cảnh Thần Hạo nghiêng mặt nói với Dương Dương.
“ Yên tâm, con biết.”
“ Tại sao? Dựa vào cái gì chứ, mọi người đều bất công! Anh trai đã có vợ chưa cưới rồi, còn định trông chừng con, anh mới là yêu sớm!” Noãn Noãn nằm trên so fa, vắt chân lên thành ghế.
Cô đáng thương quá!
Ở nhà thì daddy không thương, mami không yêu, đến bạn trai còn không có!
“ Cái đó không nói thế được, Noãn Noãn, không để con yêu sớm vì muốn tốt cho con, nhỏ tuổi quá nhìn không rõ tâm địa của họ.” Bùi Nhiễm Nhiễm qúa hiểu.
Cảnh Thần Hạo quay lại nhìn, ánh mắt anh như đang nói vấn đề dạy con gái coi như giao cho em nhé!
“ Anh cứ thế đi! Nếu sau này nó yêu sớm thật, em không biết đâu đấy!” Bùi Nhiễm Nhiễm trợn mắt nhìn Cảnh Thần Hạo, “ Con gái anh, anh tự quản lý!”
“ Cùng nhau chứ.”
“ Không sống được nữa, con đi làm bài tập đây!” Noãn Noãn đứng dậy, cầm cặp đi lên!
“ Dùng cách này để con nó đi làm bài tập cũng được đấy chứ.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười, nhìn con gái cắp cặp đi.
Dương Dương nhìn theo, nếu con bé sau này yêu sớm thật, tuyệt đối là do cố ý muốn ngược lại ý họ!
Ngày hôm sau.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.