Chương trước
Chương sau
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thằng con trai của mình, Mật Nguyệt còn nhỏ như vậy, có thể phát biểu ý kiến của bản thân sao?
Cô bé cơ bản không thể nói được điều gì, nhưng mà có thể tiếp tục khóc lóc
Tiểu Mật Nguyệt dường như thật sự rất thích Dương Dương, ở trong lòng của thằng bé mở to đôi mắt, cứ nhìn chằm chằm thằng bé
“Tiểu Mật Nguyệt con bé không phải vừa rồi biểu đạt ý kiến rồi đó sao? Chúng ta bế đều khóc, chỉ có con ôm thì không khóc, con bé thích con biết bao nhiêu” Lâm Trí Hiểu cười nói
“Con...” Dương Dương cúi đầu nhìn Tiểu Mật Nguyệt, trong lòng hoài nghi, tại vì sao nhìn cậu bé lại không khóc nữa?
Sau cùng, hình như tất cả mọi người đều mặc định chuyện này như thế, đính ước từ nhỏ của Tiểu Mật Nguyệt và Dương Dương cứ như thế mà định luôn
Không những như thế, Thích Thịnh Thiên đưa cho cậu bé một chiếc vòng tay màu bạc giống của Tiểu Mật Nguyệt, vốn dĩ là một đôi, bây giờ chia cho Dương Dương một chiếc, xem như là vật đính ước
Dương Dương cảm thấy ngày hôm nay hoàn toàn mơ mơ hồ hồ, về đến nhà, ngồi trên ghế sopha, trong tay vẫn cầm chiếc vòng màu bạc, cậu bé đều không thể đeo vừa chiếc xòng đó nữa, đâu là tín vật của bọn họ
Cậu bé chỉ là đi theo mami đến thăm dì Trí Hiểu mà thôi, thế mà khi trở về đến vị hôn thê đều có rồi?
Cảnh Thần Hạo trở về thì nhìn thấy Dương Dương một mình ngồi trên ghế sopha, cúi đầu nhìn chiếc vòng trong tay, điệu bộ rất là thành khẩn chú tâm, khuôn mặt nhỏ bé trầm tĩnh đầy sự thâm trầm
Đứa con trai này tính cách thật sự là càng ngày càng giống với bản thân rồi
“Vợ ơi, con trai của chúng ta làm sao vậy?” Cảnh Thần Hạo đi đến bên cạnh Bùi Nhiễm Nhiễm, thân thiết vòng tay qua ôm lấy cô
“Hôm nay vừa mới giải quyết xong chuyện đại sự trọn đời, có khả năng đang suy nghĩ nhân sinh” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn về phía Dương Dương, từ lúc quay trở về thì cứ ngồi như vậy rồi, chắc vẫn còn chưa có tiếp nhận hiện thực
“Cái gì chuyện đại sự trọn đời? Thằng bé mới mấy tuổi mà đã nhìn sang cô nương nhà người ta rồi?” Cảnh Thần Hạo lại nhìn một cái về phía Dương Dương, “con gái nhà ai?”
“Của nhà huynh đệ tốt của anh” Bùi Nhiễm Nhiễm đi vào trong nhà bếp, “hôm nay em nấu, đi rửa tay ăn cơm, Dương Dương rửa tay ăn cơm thôi”
“Con biết rồi, mami” Dương Dương cuối cùng đáo một tiếng
“Không được, anh không đồng ý, Tiểu Mật Nguyệt sinh ra nhăn nhó, có chút xấu xí, không thích hợp với con trai chúng ta” Cảnh Thần Hạo lập tức phản bác
“Thì ra anh là người nhìn vẻ ngoài? Em nói Cảnh Thần Hạo, anh sẽ không phải là thích vẻ ngoài của em đó chứ?” cô bỗng nhiên ngừng bước chân, ngẩng đầu lên không chuyển mắt chằm chằm nhìn vào đôi mắt sâu thẳm đen nháy của anh ấy
“Vợ ơi, anh thích em cả trong lẫn ngoài, tất cả của em đều thích” Cảnh Thần Hạo cúi đầu nhân cơ hội hôn một cái lên má của cô, “nhưng mà Dương Dương....”
“Vậy thì anh thật sự có thể yên tâm rồi, Tiểu Mật Nguyệt giờ rất ngoan nhé, rất đáng yêu, vả lại loại chuyện đính ước từ nhỏ này, sau này lớn lên rồi có còn hay không còn phải xem ý của bọn nhỏ nữa, bọn nhỏ không đồng ý, em sẽ không gượng ép, Lâm Trí Hiểu và Thích Thịnh Thiên cũng không phải là người không nói đạo lý” Bùi Nhiễm Nhiễm kéo anh đi, “không phải quản nữa, bọn nhỏ lớn lên rồi nói tiếp”
“Cũng phải”
Nhưng mà buổi tối hôm nay, Dương Dương đều không có nói câu nào, tuy rằng bình thường cũng rất ít nói
Không phải thật sự rất đau lòng khó chịu chứ?
Bùi Nhiễm Nhiễm có chút lo lắng nhìn Dương Dương, “Dương Dương, con không có sao chứ? Nếu như không thích, không đồng ý, mami chút nữa sẽ gọi điện thoại cho dì Trí Hiểu”
“Không phải, con đang nghĩ lại tại sao cô bé khóc lợi hại như thế, cô bé không mệt sao?” Dương Dương cầm đôi đũa lên, mở to đôi mắt lên nhìn cô, “thật sự không hiểu nổi em bé loại sinh vật thần kỳ này”
“Bảo bối, con cũng là từ em bé lớn lên” Bùi Nhiễm Nhiễm có chút muốn khóc mà khóc không nổi, con trai như thê này là đang phân vân sao?
Thằng bé quá nặng nề rồi!
Cô ngoảnh đầu sang nhìn một cái Cảnh Thần Hạo sắc mặt vẫn như cũ lạnh lùng, đều là lỗi của người này gây ra
“Nhưng con bây giờ không phải là em bé” Dương Dương nghiêm túc nói
“Con cũng không phải” Noãn Noãn cũng bỗng nhiên lên tiếng, “nhưng mà trong nhà chúng ta sắp có thêm một em bé nữa rồi!”
Ánh mắt của cô bé kích động nhìn lên chiếc bụng nhỏ của Bùi Nhiễm Nhiễm
“Ừm, vì vậy gia đình chúng ta sau này có khả năng cũng sẽ như thế, khóc sẽ như kinh thiên động địa, đứt gan đứt ruột” Bùi Nhiễm Nhiễm xoa lên chiếc bụng, bây giờ còn chưa cảm nhận được gì
Cảnh Thần Hạo ý thức được điều gì đó nghiêng đầu sang nhìn chiếc bụng nhỏ của cô ấy, cô ấy nói như thế thật sự không có vấn đề chứ?
Nhưng mà đứa trẻ này khá ngoan, đều không khiến Nhiễm Nhiễm nôn nghén
Sau này chắc sẽ không khóc quá đáng quá đâu?
“Không muốn! Mami sẽ có cách, em bé sẽ không khóc lợi hại như thế đúng không?” Noãn Noãn có chút lo lắng nhìn cô, “nhà chúng ta còn chưa cho định hôn ước từ nhỏ cho tiểu bảo bối”
“Noãn Noãn, không phải là định hôn ước từ nhỏ thì em bé sẽ không khóc, Tiểu Mật Nguyệt và anh trai con là ngoài ý muốn, tiểu bảo bối sau này cũng sẽ ngoan ngoãn, yên tâm ăn cơm thôi!” Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy khuôn mặt nhỏ bé kích động của cô bé, nhất định là nhớ đến tiếng khóc hôm nay củ Tiểu Mật Nguyệt
Bóng hình đó đích thực là có chút lớn, vả lại còn khóc lâu như thế, mới nhìn thì mới ăn xong, cũng vừa mới tỉnh ngủ, tinh thần khá xung sức
Cả gia đình cùng yên lặng ăn cơm, không có nói thêm bất kỳ chuyện gì liên quan nữa
Tối nằm trên giường, Cảnh Thần Hạo ôm lấy cơ thể mềm mại của Bùi Nhiễm Nhiễm dựa vào trong lòng, “Nhiễm Nhiễm, ngày mai anh phải đi công tác, rất quan trọng, nếu như thuận lợi, 3 ngày sau sẽ trở về”
Chuyện của An An, anh phải đích thân đi xem sao
“Nếu như không thuận lợi thì mấy ngày?” cô hỏi ngược lại
“Nhiều nhất một tuần anh nhất định sẽ quay về” không quản kết quả là thế nào, anh không muốn rời xa cô ấy quá lâu
Thời gian một tuần, đã là giới hạn của anh rồi
“Được, em đợi anh, bên công ty thì sao?”
“Bên phía công ty anh sẽ sắp xếp ổn thỏa, không cần phải lo lắng” Cảnh Thần Hạo ôm chặt lấy cô, không muốn rời xa chút nào, “anh sẽ rất nhớ em”
“Nhớ em thì hàng ngày gọi video cho em là được rồi, em bây giờ không phải chỉ ở nhà nghỉ ngơi hay sao? Dương Dương Noãn Noãn cũng ở nhà” cô thực chất vừa rồi là muốn hỏi anh ấy có cần thiết cô đến công ty giúp đỡ không
Xem điệu bộ này chắc là không cần thiết rồi
“Được”
......
Ngày hôm sau, Cảnh Thần Hạo rất sớm thì đã rời đi, nhưng mà khiến Bùi Nhiễm Nhiễm không ngờ đến là Thích Thịnh Thiên lại đến, là đến đón Dương Dương, để thằng bé ở bên cạnh Tiểu Mật Nguyệt một chút
Dương Dương hoàn toàn không mong muốn, nhưng vẫn chỉ có thể đi theo Thích Thịnh Thiên lên xe
Noãn Noãn đứng ở bên cạnh Bùi Nhiễm Nhiễm, nhìn chiếc xe ở trước mặt rời đi, cô ngẩng dầu lên nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm, “mami, anh trai thật đáng thương”
“Nếu như bọn họ sau này thật sự ở bên cạnh nhau rồi, thì sẽ rất hạnh phúc” Bùi Nhiễm Nhiễm dắt tay cô bé quay trở vào, có thể ở bên người vợ tương lai của mình từ lúc mới sinh ra đều bên nhau, chăm sóc cô bé, bồi dưỡng cô bé lớn lên, nhất định rất hạnh phúc
“Chẳng may bọn họ không có ở bên cạnh nhau thì sao?” Noãn Noãn tiếp tục hỏi
“Không có ở bên cạnh nhay thì coi như kinh nghiệm, em bé sơ sinh liểu sinh vật thần kỳ này rất có khả năng rèn người tính nhẫn nại”
“Nhưng con cảm thấy anh trai rất có nhẫn nại à!”
“Anh trai con vẫn còn có thể nhẫn nại thêm chút nữa” Bùi Nhiễm Nhiễm mỉm cười, cô cũng không biết phải làm thế nào, nhưng chuyện như thế này từ đầu đến cuối là phải xem ý kiến của bản thân bọn trẻ
Có thể ở bên nhau hay không, sẽ thành đôi hay không đều là chuyện của hai đứa trẻ
......
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.