Rõ ràng cô biết bản thân muốn nói gì.
“ Nhiễm Nhiễm, bỗng nhiên muốn uống rượu quá, đưa cho tôi đi, cứ để tôi uống cho say.” Ưng Thường Nguyệt đưa tay về phía cô.
“ Uống ít thôi, rượu này nồng độ cồn cao.” Bùi Nhiễm Nhiễm nói.
Cô gái còn lại nghe vậy mắt như phát sáng, “ Cao bao nhiêu?”
“ Cô cứ thử đi thì biết.” Bùi Nhiễm Nhiễm đưa chai rượu cho Ưng Thường Nguyệt rồi quay lưng đi.
Ưng Thường Nguyệt thấy Bùi Nhiễm Nhiễm rời đi, liền quay người nhìn lại sau lưng, về hướng căn phòng dành cho Đường Sóc!
Cô cười tươi, bước nhanh về hướng căn phòng đó.
Bùi Nhiễm Nhiễm vui vẻ về phòng, cô nhìn người đàn ông đã nằm sẵn trên giường, “ Rượu của anh là rượu bình thường chứ?”
“ Là rượu.” Cảnh Thần Hạo đã gạt sẵn chăn ra chờ cô nằm lên.
“ Em không đùa với anh đâu đấy.” Bùi Nhiễm Nhiễm bước tới, cô lên giường, tắt đèn.
Giờ thì cô khó mà ngủ được, vừa nằm xuống đã lọt vào vòng tay của anh.
“ Chúng ta làm vậy có ổn không? Hình như không hay cho lắm.” Cô thấy hơi hối hận.
“ Vợ yêu, chỉ cần bắt đầu một cuộc tình mới thì sẽ quên đi được chuyện cũ, hơn nữa trước đây hai người cũng chẳng có gì.” Cảnh Thần Hạo giúc đầu vào cổ cô, “ Nếu sau khi rượu say họ phát sinh......thì cũng chẳng trách ai được.”
“ Đúng rồi, cũng giống ai đó, uống say rồi thì cũng chẳng trách được quầy bar nào bán rượu cho anh đúng không.” Cô đúng là hối hận.
Giờ đi tìm Ưng Thường Nguyệt bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657546/chuong-613.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.