Chương trước
Chương sau
“Chuyện này mình nói sau đi, bây giờ em không có tâm trạng, với lại……” Cô mấp máy môi, bây giờ cô đang thấy rất khó chịu, phải làm sao đây?
Cứ coi như tha thứ cho anh ta, cô rộng lượng tha thứ cho anh, sau đó hai người ở bên nhau, rồi sau đó?
Lâu lâu nhìn thấy Diệp Mộ Yên, con có con của cô ta, rồi tự nói với mình con của cô ta cũng là con của chồng mình, không biết khi nào cô ta sẽ tìm tới nhà, còn phải tự nhắc nhở mình, chồng mình đã từng vượt quá giới hạn, bên ngoài còn có người phụ nữ khác, còn có một đứa con riêng. 
Cảnh Thần Hạo cũng trầm mặc chờ cô nói tiếp, “Với lại gì?”
“Em đi trước, Dương Dương Noãn Noãn rất nhớ anh, anh ở lại chơi với các con thêm một lúc đi.” Cô rút hai tay ra khỏi tay anh, khuôn mặt nhỏ của cô nở nụ cười, quay người rời đi.
Cảnh Thần Hạo nhìn bóng lưng cô đang từ từ đi xa, anh không đuổi theo, dù anh có cố gắng giữ cô lại, cô cũng sẽ cảm thấy không vui, chi bằng cứ để cô đi.
......
Sau khi Bùi Nhiễm Nhiễm rời đi, liền đi tới TE, tìm Tề Viễn Dương, trong phòng làm việc không có ai.
Không có trong phòng làm việc, điện thoại cũng không nghe, chắc anh ta đang đi dạo.
Hỏi nhân viên bộ phận kế hoạch, không có phân phó gì khác của anh, cô liền lái xe của Lâm Tri Hiểu về nhà.
Dương Dương Noãn Noãn không có ở nhà, chỉ có mình cô, cảm thấy có chút lạc lõng, thật ra cô muốn ở bên cạnh bọn họ.
Nếu như có thể nói, đúng là muốn ở bên cạnh bọn họ, còn có……Cảnh Thần Hạo.
Cô hít sâu một hơi, nhàm chán mở ti vi xem, chuyện tối hôm qua cô cứ xem như chưa từng xảy ra đi.
Ngoài miệng thì nói tìm Thích Thịnh Thiên trả thù, nhưng cái gì cũng không làm!
......
Phong cảnh mỹ lệ trên núi, một mỹ nữ mặc đồ trắng từ trên cao đáp xuống, cầm trong tay một thanh kiếm.
Bỗng nhiên, xung quanh cô xuất hiện rất nhiều người mặc đồ đen, mỹ nữ áo trắng vung kiếm trong tay như đang múa, rất nhanh đã giết bọn họ không còn một ai.
“Cut!”
Nghe được tiếng đạo diễn, mỹ nữ áo trắng liền rút kiếm về, đi về phía dù che nắng.
Ưng Thường Nguyệt cầm ly Whisky nhấp một ngụm nhỏ, trợ lý đứng bên cạnh nhắc nhở cô không được uống rượu, không được uống rượu liền bị cô liếc một phát, thấy toàn tròng trắng, không dám hó hé!
“Tiếp theo tới phiên tôi diễn, không uống rượu sao tôi diễn được!” Ưng Thường Nguyệt nhấp thêm một ngụm rượu, nhìn Diệp Mộ Yên trong bộ đồ trắng đang đi tới, “Diệp Mộ Yên, kỹ thuật diễn xuất tiến bộ không ít a, có phải thường xuyên len lén tập luyện không a?”
Diệp Mộ Yên đang hóa trang đóng phim cổ trang, cả người đều toát ra vẻ đẹp ma mị, trên người khoác bộ đồ trắng tung bay lả lướt, trời nóng nên xuất hiện một vài giọt mồ hôi lấp lánh.
“Trước đó lo dưỡng thai, lâu lâu có xem tạp chí, xem TV, không có luyện tập.” Diệp Mộ Yên vẫn cười mỉm như bình thường, ngồi dưới cây dù che nắng.
- ----- App: Inovel – Nhóm dịch: Boss ------
Nhân viên hiện trường đang bố trí lại cảnh quay, trợ lý của Diệp Mộ Yên quạt mát cho cô, trang điểm lại cho cô, còn bưng cho anh một ly nước lạnh.
“Không nên uống nước lạnh, bây giờ cô đang trong thời gian cho con bú, là thời kỳ quan trọng, không nghĩ cho mình cũng nên nghĩ cho đứa bé a.” Ưng Thường Nguyệt nhắc nhở cô, nhìn ly nước trong tay cô dường như chỉ toàn là đá.
Trợ lý nhìn ly nước trong tay Diệp Mộ Yên, đây là thói quen trước đây của cô, lâu như vậy rồi mới quay lại phim trường, không biết cô có muốn thay đổi chút thói quen không.
“Thân thể tôi tự tôi biết, trời nóng như vậy đương nhiên phải uống nước lạnh rồi.” Diệp Mộ Yên không để ý lời nói của Ưng Thường Nguyệt, đưa ly nước lạnh lên miệng uống một hơi.
Trợ lý thở phào nhẹ nhõm, may mà không có chuyện gì xảy ra!
“Tùy cô thôi!” Ưng Thường Nguyệt quay đầu sang chỗ khác không nhìn cô nữa.
Trợ lý bên cạnh Ưng Thường Nguyệt nhìn ly rượu trong tay cô thì muốn khóc ra nước mắt, nói người khác sao không nhìn lại bản thân mình a!
“Chị Nguyệt, hay là đừng uống nữa, sắp tới đâu phải diễn cảnh say xỉn gì, nếu để Đường tổng biết được sẽ lại nói chị cho xem.” Trợ lý bên cạnh vẫn kiên trì lên tiếng.
“Anh ta làm sao biết được, cho dù có biết cũng không có quyền nói tôi, tôi với anh ta chẳng có nửa xu quan hệ, nếu muốn nói……hay là nói vị ngồi bên cạnh tôi đi. Cô ta thì không giống như tôi rồi!” Mộ Yên lắc lắc đầu, “Mộ Yên a, cô với vị tổng tài nhà cô hẹn hò lâu chưa, bao lâu gặp nhau một lần? Tình cảm có ổn định không? Sao cô câu dẫn được anh ta hay vậy, chỉ tôi với, tôi cũng muốn câu một vị phú hào a, không cần phải khổ sở đi đóng phim vậy nữa.”
“Vấn đề này, tôi không trả lời cô được.” Diệp Mộ Yên cười cười, “Đơn giản vì, tôi không câu dẫn anh ta.”
“Tin tức lớn a! Nói vậy là Cảnh tổng câu dẫn cô rồi?” Ưng Thường Nguyệt mặt hớn hở nhìn Diệp Mộ Yên.
Nếu như tự mình lựa chọn, giữa cô và Bùi Nhiễm Nhiễm, đương nhiên sẽ chọn Bùi Nhiễm Nhiễm.
Chí ít không có nhiều chuyện xấu đến vậy, mặc dù hai người đều xinh đẹp, nhưng sắc đẹp của Bùi Nhiễm Nhiễm rất hiếm gặp, tính tình lại tốt, khi tiếp xúc cho người khác cảm giác rất dễ chịu.
“Tôi không có nói vậy.” Diệp Mộ Yên lại cười cười.
Bên tai cô nghe tiếng đạo diễn, “Diễn viên vào chỗ!”
Ưng Thường Nguyệt đặt ly rượu trên tay xuống, hai má ửng đỏ bước ra ngoài nắng, đang là mùa hè nên không nhìn rõ mặt cô đang ửng đỏ, lại thêm cô đang mặc một bộ đồ màu đỏ.
Tửu lượng của cô một mực rất tốt, những năm gần đây đi bồi rượu với các ông lớn không ít, nếu không cố tửu lượng tốt, chỉ sợ khi uống say sẽ bị nguyên tắc ngầm.
Tửu lượng của cô là do cô tự mình luyện tập trong một thời gian dài, mới có tửu lượng tốt như vậy, cho dù có tụ tập uống nhiều cũng không sợ say.
Kỳ thật cũng nhiều lần cô nghĩ muốn say một lần, nhưng người kia không ở đây, say cho ai xem?
Trên phim trường, hai nữ tử, một trắng một đỏ quyết đấu với nhau, bên cạnh toàn những thi thể đầy máu, cảnh tượng khá hỗn loạn.
......
Hôm sau.
Bùi Nhiễm Nhiễm còn đang nằm trên giường thì nhận được điện thoại của Lâm Tri Hiểu, cô nói trên mạng đang truyền nhau đoạn đối thoại của Diệp Mộ Yên và Lâm Thường Nguyệt, nội dung có vẻ như đang nói Cảnh Thần Hạo là người chủ động câu dẫn Diệp Mộ Yên.
“Đúng là không có sĩ diện, Boss lớn nhà ta đâu phải không có mắt nhìn, Bùi Nhiễm Nhiễm nhà ta xinh đẹp như vậy, cần gì phải đi câu dẫn cô ta!” Lâm Tri Hiểu hít một hơi dài, xoa xoa cái bụng lớn của mình, “Cho dù boss lớn nhà ta có không thích cậu đi chăng nữa, quắc đại cũng có vô số mỹ nữ rồi, cần gì phải mất mắt đi câu dẫn cô ta chứ. Đúng là mắc cười!”
Lâm Tri Hiểu càng nói càng hăng, càng nghĩ càng tức!
Bùi Nhiễm Nhiễm đi xuống giường, vuốt vuốt huyệt thái dương, có lẽ đúng như lời Lâm Tri Hiểu nói, bọn họ không câu dẫn nhau, chỉ là quắc đại rồi lên giường.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.