Chương trước
Chương sau
Thích Thịnh Thiên một cái gật đầu mạnh, “được đấy được đấy, tin tưởng anh!”
Còn ở một bên khác, Bùi Nhiễm Nhiễm cúp điện thoại của cô, “Tối mai có việc, kiên quyết không tăng ca.”
“Cô còn dám tăng ca, đuổi việc.” Nhưng anh càng hiếu kì là có chuyện gì.
“Qua giám định, một huy chương cho cường thế bá đạo tổng tài.” Bùi Nhiễm Nhiễm tiếp tục ăn cơm, nhưng lại đang nghĩ đến sinh nhật tối mai của Lâm Tri Hiểu, vậy nhất định sẽ gặp được Cảnh Thần Hạo.
Cảm giác đều giống như là cố ý vậy!
“Có cần tôi đi cùng cô không?”
Bùi Nhiễm Nhiễm ngẩng đầu nhìn anh, “Không cần, chỉ là ăn cơm thôi, tôi dẫn Dương Dương Noãn Noãn cùng nhau đi.”
Tề Viễn Dương ung dung nói, “Không cần thật sao? Tài xế miễn phí, bờ vai miễn phí, bế được đỡ được? Không suy nghĩ chút sao?”
“Không cần thật.” Cô lắc đầu từ chối.
“Cô từ chối người ta ngàn dặm như vậy, đúng là khiến người ta đau lòng……” Tề Viễn Dương cố ý đau thương than thở.
“Anh rõ ràng là ngồi ở đối diện tôi, làm gì có ở ngàn dặm?” Anh không thể đừng nhắm mắt nói bậy được không?
Hơn nữa Lâm Tri Hiểu với anh không thân, Thích Thịnh Thiên ở đấy, còn có người khác cũng ở đấy, cô nếu dẫn Tề Viễn Dương cùng nhau đi, sẽ trở thành như thế nào?
Đám người đó nhất định sẽ hiểu lầm mối quan hệ giữa họ.
Thân không ở ngàn dặm, nhưng lòng ở ngàn dặm, còn có thể xa hơn nữa.
Ăn cơm xong còn có một chút thời gian mới đi làm, cô muốn đi mua quà cho Lâm Tri Hiểu, nếu không tối nay đi rước Dương Dương Noãn Noãn sẽ không có thời gian ra mua nữa.
Thế là, ra khỏi nhà hàng, cô liền nói với Tề Viễn Dương, “Tề tổng, anh về trước đi! Tôi muốn đi dạo.”
“Dạo đi! Tôi đi với cô, công nhân vận chuyển miễn phí.” Đôi tay Tề Viễn Dương bỏ vào túi, ung dung từ tốn đi theo sau lưng cô.
“Tôi không mua gì nặng nhọc, không cần công nhân vận chuyển.”
“Vậy nhà phê bình, tôi xem giúp cô.” Tề Viễn Dương đi đến bên cạnh cô, đeo mắt kính đen, “Bên trái hay bên phải?”
“Bên phải.” Cô bất lực mở miệng, nhìn bộ dạng Tề Viễn Dương sẽ không đi đâu.
Cô vẫn chưa nghĩ ra mua gì cho Lâm Tri Hiểu, cô ấy bây giờ là thai phụ, nhưng đồ thai phụ cần thiết đều không cần cô chuẩn bị, Thích Thịnh Thiên nhất định sớm chuẩn bị hết rồi.
Đi dạo một hồi liền ghé vào một cửa hàng trang sức bạc, đại loại vòng tay bạc tặng cho em bé cũng không tồi, mua trước một cái.
Tề Viễn Dương đi theo cô vào tiệm trang sức bạc, hai người vừa xuất hiện liền thu hút ánh mắt kinh ngạc tán thưởng của nhân viên bán hàng, hai người đều không có phản ứng quá lớn gì.
Bùi Nhiễm Nhiễm cúi đầu, nghiêm túc lựa chọn, bên tai truyền đến tiếng của Tề Viễn Dương, “Trên cùng bên trái cũng không tồi.”
Trùng hợp thế?
Cô cũng là xem trúng cặp đó.
“Cái này, tôi mua nó.” Bùi Nhiễm Nhiễm chỉ vào cặp vòng tay đó, lại lựa một cái khóa trường sinh.
Tề Viễn Dương cầm thẻ của mình đưa cho nhân viên, “Quẹt thẻ.”
“Tôi tự mình trả tiền được rồi.” Cô mua đồ cho tiểu bảo bối, đại diện tâm ý của cô, làm sao có thể để Tề Viễn Dương trả tiền.
“Trừ vào tiền lương của cô.” Tề Viễn Dương cười, biết được cô muốn từ chối, cho nên mới mở miệng trước.
“Tôi vẫn là muốn lãnh lương hơn, rồi quẹt thẻ của mình.” Bùi Nhiễm Nhiễm không tình nguyện thu ví lại, lần sau tuyệt đối không thể.
Bùi Nhiễm Nhiễm xách hai cái túi cùng Tề Viễn Dương cùng nhau ra khỏi tiệm trang sức bạc, vẫn chưa mua quà cho Lâm Tri Hiểu nữa!
Nghĩ đến bản thân lúc sinh Dương Dương Noãn Noãn, cần thiết nhất là gì?
Đai nịt bụng?
Hình như cũng không tồi!
“Tề tổng, lần sau tôi tự mình trả được không? Anh nếu như là tiền nhiều dùng không hết, hoan nghênh anh đi làm từ thiện.” Cô cười một tiếng nói, liền đi đến phía trước nhất.
Hình như so với trước đó, cô hình như với anh khoảng cách càng xa hơn?
Tại sao thế?
Giữ gìn bản thân? Giữ mình như ngọc?
Không lẽ đúng là phải dùng cách kia của Cao Thâm?
Anh rất không muốn!
Kết cục đó anh có thể tưởng tượng được hậu quả là gì!
“Chị Nhiễm Nhiễm!”
Tề Viễn Dương nghe thấy một giọng nói rất quen thuộc, không vui cau mày lên, cô ta tại sao lại ở đây?
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn vào Ô Quy Hảo đột nhiên xuất hiện trước mặt, dịu dàng cười, “Em dạo này một người rảnh rỗi rồi.”
“Sư phụ không ở đây, em liền làm biếng đó!” Ô Quy Hảo quàng lấy cánh tay cô, khuôn mặt gật đầu sang Tề Viễn Dương ở đằng sau, liền cùng Bùi Nhiễm Nhiễm cùng nhau đi.
“Chị Nhiễm Nhiễm, chị dạo này sao rồi? Em rất lo lắng cho chị, nhưng sư phụ nói tâm trạng chị không tốt, tốt nhất là đừng đi làm phiền chị, cho nên em cũng không dám đi tìm chị.” Ô Quy Hảo bĩu môi, “Chị sẽ không trách em chứ?”
“Đương nhiên là không.” Cô dạo này bận đến không có thời gian giao tiếp rồi.
Bùi Nhiễm Nhiễm cùng cô đi dạo, đột nhiên nghĩ đến Tề Viễn Dương ở phía sau họ, thế là quay lưng nhìn anh, “Tề tổng, anh có cần về trước? Tôi xin nghỉ nửa tiếng phép.”
“Cùng nhau đi! Tôi đúng lúc không có việc.” Trong thời gian trả lời, anh đã đi đến và đi song song họ.
Ô Quy Hảo vẫn là quàng lấy Bùi Nhiễm Nhiễm, ánh mắt nhìn thấy Tề Viễn Dương, trước đó cũng gặp qua anh vài lần, nhưng cũng không có nói chuyện gì qua.
Trong đầu Bùi Nhiễm Nhiễm nghĩ ra được mua gì rồi, cho nên sau khi vào trung tâm thương mại liền trực tiếp đi đến điểm đến, đến trước cửa hàng mẹ và bé, Tề Viễn Dương đột nhiên dừng bước chân lại.
Họ đi mua gì thế?
Ô Quy Hảo và Bùi Nhiễm Nhiễm trước mặt vẫn đang trò chuyện vui vẻ, ở chỗ này, anh sau này sớm muộn cũng sẽ đi vào, bây giờ đi vào cũng không có gì to tát, huống chi còn là đi cùng với Bùi Nhiễm Nhiễm.
Bùi Nhiễm Nhiễm tưởng rằng Tề Viễn Dương sẽ đợi ở bên ngoài, vốn dĩ dự định lựa đồ lâu chút, nói không chừng có thể chọn được những món khác Lâm Tri Hiểu cần thiết, nhưng cứ cảm thấy để anh một người đàn ông chưa kết hôn vào đây thực sự không tốt cho lắm!
Muốn đến cũng là nên cùng vợ của anh cùng đến.
Thế là, cô lựa chọn đai nịt bụng, liền rời khỏi.
“Chị Nhiễm Nhiễm, cuối tuần có thời gian cùng nhau ra tụ tập!” Ô Quy Hảo cuối cùng buông tay cô ra, “Vậy em đi trước nhe, đừng nói cho sư phụ nghe, em vào giờ này còn ở bên ngoài lòng vòng.”
“Em có thể nói là em đi tìm linh cảm.” Bùi Nhiễm Nhiễm cười nói.
“Vẫn là bỏ đi, sư phụ khá hiểu em, sư phụ biết em là con người như thế nào, nếu như biết em làm như thế, sư phụ nhất định sẽ cảm thấy rất kì lạ!” Cô không thể nào mạo hiểm được!
“Em đi đường cẩn thận.” Cô dặn dò một tiếng, liền nhìn Ô Quy Hảo rời khỏi.
Trước mặt cô, xe của Tề Viễn Dương cũng dừng ở trước mặt, hai người cùng nhau lên xe.
Trên xe hiếm khi được im lặng như vậy, Bùi Nhiễm Nhiễm trên tay cầm đồ, cô luôn có thói quen ngủ trưa, cảm giác có chút buồn ngủ rồi.
Dựa vào lưng ghế, nhắm mắt lại, từ từ ngủ thiếp đi.
“Nhiệt độ điều hòa chỉnh cao lên tí.” Tề Viễn Dương nhỏ tiếng nói.
Nhiệt độ trong xe không còn lạnh lẽo nữa, Tề Viễn Dương nghiêng đầu nhìn vào vẻ mặt ngủ yên của cô, từ từ đầu cô dựa vào vai anh.
Cô vẫn đang yên tĩnh ngủ, hơi thở nhè nhẹ truyền đến, hôm nay cô đi bộ khá nhiều, nhất định mệt rồi.
Chiếc xe chạy ổn định trên đường, hơn nữa rất chậm, đến dưới lầu công ty, Bùi Nhiễm Nhiễm vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh dậy.
Anh cẩn thận từng tí bế cô xuống xe, đồ trên tay cô rơi xuống bị trợ lý nhặt lên, đi theo sau họ vào trong đại sảnh.
Những nhân viên khác trong công ty đều nhìn thấy người trong lòng của đại boss nhà mình, càng nhìn càng thấy quen thuộc, đợi đến lúc có phản ứng, đều kinh ngạc che miệng lại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.