"Nhiễm Nhiễm, để anh đi cùng em, nếu như em muốn ly hôn, thì em đánh và chuốt giận lên người đi, đánh tới khi nào em chán thì thôi, được không?" anh ta làm sao đành lòng chia tay với cô ta. "Anh nghĩ em là kẻ bạo lực à! Đánh đến khi nào em hết giận sao! Cách này không hay chút nào, anh đi ngủ đi! Em buồn ngủ rồi!" cô ta lùi về hai bước, kéo tay nắm cửa, nhìn thấy trong ánh mắt của anh ta có chút tổn thương. Cô ta mới là kẻ bị hại, cô ta mới là người chịu đựng thương tâm nhiều nhất. Cô ta đóng cửa lại, thuận tiện khóa cửa lại, mới đi thẳng vào trong. Trong lòng buồn phiền, đến tắm cũng không muốn tắm, cơ thể rũ rượi nằm xuống cái giường lớn, mắt nhìn lên trần nhà. Trong đầu cũng không biết đang nghĩ ngợi điều gì, mọi thứ hỗn độn, càng nghĩ càng nhức đầu. Nghe tiếng chuông điện thoại reo cũng không muốn tiếp, chầm chậm sờ vào điện thoại, nhìn thấy trên đó hiển thị, liền bắt máy. "Tri Hiểu, sao khuya thế này, mà chưa ngủ nữa." hồi xưa đúng chín giờ cô ta đã ngủ mất tiêu rồi. "Nhiễm Nhiễm, cậu có xem trên wechat không?" Lâm Tri Hiểu lúc này đang dựa trên giường, ngón tay quét trên cái máy tính bản trên tay, ánh mắt mở to nhìn vào màn hình có bức hình em bé trên đó. Quả nhiên như Nhiễm Nhiễm nói, mắt xanh tóc vàng, cặp mắt to lớn xanh biếc ấy giống y chang Noãn Noãn. Cô ta vẫn chưa nhìn thấy lúc Dương Dương Noãn Noãn còn nhỏ, nhưng mà đã thấy qua hình, thật sự có chút giống. Thế là, cô ta trợn to mắt nhìn sang bên giường đang đứng, một người nào đó đang bưng ly sữa, đều là sai lầm của huynh đệ anh ta. Thích Thịnh Thiên tỏ vẻ như vô tội, thật sự rất vô tội, việc anh Hạo làm sai và anh ta không có quan hệ gì cả? Anh ta thật sự rất vô tội. "Tớ vẫn chưa xem gì cả." Bùi Nhiễm Nhiễm nói xong bèn chạy đi lấy máy tính bản, thế là Bùi Nhiễm Nhiễm liền gọi điện thoại qua, nhất định có việc quan trọng xảy ra. "Nhiễm Nhiễm, tớ bắt đầu vẫn không tin những điều cậu nói là đúng, thật đấy......" Lâm Tri Hiểu thật sự có chút kích động muốn ném luôn cái máy tính bản. Vả lại Diệp Mộ Yên vẫn cười vui vẻ như vậy, em bé cũng rất vui vẻ. Nếu như đứa bé đó không phải của Đại Boss, cô ta nhất định sẽ cảm thấy thật hạnh phúc, sẽ chúc phúc hai mẹ con. Nhưng mà bọn họ vẫn phá hoại gia đình người khác như vậy, sau này Nhiễm Nhiễm sẽ ra sao, Dương Dương Noãn Noãn sẽ ra sao Với bản tính của Nhiễm Nhiễm tuyệt đối không thể chấp nhận sự việc được, cô ta tin tưởng Đại Boss như vậy, nhưng mà trên sự thực như thế là rất tàn nhẫn. "Nhiễm Nhiễm, có thể chỉ là giống nhau thôi, lại không có huyết thống gì, nhìn xem Dương Dương không có dòng máu lai kìa, cô ta sẽ không được may mắn sinh con lai đâu!" Lâm Tri Hiểu ý đồ muốn an ủi người bạn tri kỷ, nhưng mà cuối cùng lại phát hiện bản thân sẽ không an ủi được thêm gì nhiều. Bùi Nhiễm Nhiễm cũng dựa trên đầu giường, đã mở wechat ra, nhìn trên đó ghi Cảnh Sắc Noãn Dương Dương năm chữ, lúc đổi cái tên này dương như mới chỉ là hôm qua. Thực ra đã qua khá lâu rồi. Cô ta tìm thấy wechat của Diệp Mộ Yên, thực sự rất dễ dàng tìm thấy, bởi vì bây giờ cô ta đang rất hot, mở mắt nhìn là thấy liền, vả lại tham gia thảo luận cũng đặc biệt nhiều. Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn chăm chú vào màn hình Diệp Mộ Yên đang ôm lấy em bé, vui vẻ cười, từ khía cạnh cô ta có thể nhìn thấy cô ấy rất yêu con mình, ánh sáng hào quang của một người mẹ đang lan tỏa ra. So với lúc trước thì cô ta xinh đẹp hơn nhiều. "Sự việc này......ngày mai nói tiếp đi! Cậu sớm nghỉ ngơi đi." Bùi Nhiễm Nhiễm tắt trang web, không muốn nhìn thấy tin tức liên quan, cô của ngày hôm nay đã sức tàn lực kiệt rồi, không muốn tham gia những việc liên quan đến chuyện đó nữa. "Được, Nhiễm Nhiễm cậu phải mở lòng ra, có khả năng không phải như vậy." giọng nhẹ nhàng của Lâm Tri Hiểu truyền đến tai cô. "Ừm." cô ấy thản nhiên trả lời một tiếng, bèn tắt máy điện thoại. Đã nghiệm chứng sự việc nhưng vẫn chưa nói với Lâm Tri Hiểu, trong lòng vẫn cứ kỳ vọng thật sự không phải vậy. Cô ta tăt đèn, ném điện thoại sang một bên, mang theo sự tổn thương ngủ một giấc thật sâu. Vả lại sau khi Lâm Tri Hiểu sau khi cúp điện thoại nhưng vẫn không ngủ được, thản nhiên liếc nhìn Thích Thịnh Thiên, trong lòng vẫn là một ngọn lửa. "Hiểu Hiểu, ngoan, vậy uống sữa tươi trước đi." Thích Thịnh Thiên sẽ không đấu đá giận hờn với cô ta, nhẫn nại nịnh ngọt. "Thích Thịnh Thiên, Đại Boss có đến tìm anh không, sự việc này Đại Boss khẳng đinh biết rồi, cô ta định xử lý như thế nào?" chỉ có thể cái gì cũng không quan tâm! "Hiểu Hiểu, em uống đi, chúng ta nói chuyện sau, em muốn biết điều gì, cái gì anh biết anh sẽ nói em nghe." Thích Thịnh Thiên ngồi xuống giường, ly sữa nóng được đưa đến mặt cô. "Hiểu Hiểu......" Bây giờ quan trọng nhất của cô ta là bảo hộ đối tượng, không thể qua loa một chút nào cả, tâm trạng nhất định phải duy trì vui vẻ thoải mái. Lâm Tri Hiểu tuy giận dỗi, nhưng cũng không thể không quan tâm đến Tiểu Mật Nguyệt trong bụng, bưng cái ly rất nhanh chóng uống vài hớp. "Hiểu Hiểu, rất ngoan." Thích Thịnh Thiên nịnh nọt cô, đặt cái ly xuống. "Ngoan gì mà ngoan, thật sự rất ngoan đó, đàn ông các anh ai cũng thích phở, chán cơm cả!" lúc Lâm Tri Hiểu nói chuyện đã bị anh ta ôm vào lòng. "Là thèm cơm ngán phở mới đúng." Bỗng nhiên Thích Thịnh Thiên có chút lo lắng, Hiểu Hiểu nhà anh không phải là mang bầu đến bị khùng rồi nhỉ? Câu tục ngữ đơn giản như vậy cũng có thể nói sai à. "Đều là một ý mà." Lâm Tri Hiểu đành chịu, "anh nói nên làm sao nào? Thật sự rất giống! có thể là thật đó, hai người họ chắc sẽ không ly hôn chứ?" "Chắc là không, anh Hạo sao lại như thế! Cho dù có mặt dày mặt dạn cũng phải giữ lại chị dâu, em đừng lo cho họ." một cái tay khác của anh ta sờ vào cái bụng nhô ra của cô ta, "vẫn còn hai tháng, thì Tiểu Mật Nguyệt sẽ ra đời rồi." "Tiểu Mật Nguyệt rất tốt, bây giờ em đang nói Nhiễm Nhiễm và Đại Boss, anh có thể nghiêm túc tí không? Khi nói đến chuyện chính sự bèn chuyển đề tài, anh lại giúp Đại Boss che giấu điều gì à?" cho dù có giấu điều gì thì cũng không cần giấu cô ta chứ. "Những chuyện của anh ta chả phải anh đều biết hết sao? Anh có thể giấu giếm gì chứ? Vả lại sự việc này chuyện đó là anh nói với em mà, nên em mới biết thôi." Gần đây anh ta cũng không ghé công ty. Cô ta đã là bà bầu của ai rồi, lại sắp sinh nữa, anh ta vẫn nhà chăm sóc cô. Mỗi lần nhân lúc anh ta không để ý, lén lén chơi điện thoại, chơi ipad, xem tivi. "Được thôi! Nhưng mà em thật sự rất lo lắng." Lâm Tri Hiểu mếu miệng, rõ ràng họ dường như đã quên đi sự tồn tại của Diệp Mộ Yên. Nhưng mà lần này cô ta quay về quá phách lối, vả lại khi về lại có rất nhiều tin đồn hoa lá hẹ, bây giờ lại khoe đứa con trên mạng. Đường tổng và Đại Boss bây giờ vẫn như vậy, đều không sao cả, lúc tụ tập với nhau vẫn xem như người xa lạ, dự là muốn Đường Sóc xuất hiện thì không thể nào, thật sự không biết sao? Nếu như là một phụ nữ thì rất dễ xử, nhưng lại còn có em bé nữa. "Sự việc này ngàn vạn lần không được để Cảnh bá phụ và Cảnh bá mẫu biết được, người già thì sẽ xem trọng con cháu hơn, nếu như là con của anh Hạo, nhất định sẽ cho đứa bé vào nhà Cảnh gia thôi." Thích Thịnh Thiên chân thành nói. Lâm Tri Hiểu chầm chậm vuốt cằm, Thích Thịnh Thiên nhất định sẽ có lãnh ngộ sâu sắc. Cô ta cảm thấy hài lòng với tính tình Thích Thịnh Thiên, trong lòng anh ta thật sự có chút bất mãn, đối với Thích gia, anh ta thật sự không có nhiều cảm tình. Vả lại Thích lão gia tử, từ cái lần sau khi nói chuyện với Nhiễm Nhiễm xong, cũng không tìm cô ta, bọn họ cũng không quay về.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]