*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dẻo miệng sao, đây những lời nói ngôn tình thông thường mà, em muốn nghe những gì, anh đều có thể nói cho em nghe”
“Thôi khỏi đi, những lời đó anh đều đã nói với những người khác rồi, đừng có thể hiện trước mặt em nữa, em không muốn nghe!” cô nhếch miệng lên biểu lộ sự phản kháng.
“Anh không bao giờ nói những lời này với người phụ nữ khác, chỉ nói với mỗi mình em thôi” lúc trước là do nhu cầu giải quyết tâm sinh lý mà thôi.
Giờ đây không chỉ có mỗi tâm sinh lý, mà còn về tâm lý nữa.
“Em không tin!” anh có quá nhiều phụ nữ, cô làm sao có thể tin được anh chưa từng nói với ai một lời nào.
“Hiểu Hiểu, em cần phải có lòng tin với chồng em chứ” Thích Thịnh Thiên nhếch miệng, anh chợt động lòng và đặt lên môi cô một nụ hôn nồng nàn.
Hai người vẫn cứ ôm nhau như vậy!
Hơn nữa vừa mới bước đi lại dừng ngay lập tức, đó có phải là điều tốt không?
Cuối cùng hai người họ ở lại trên tàu bốn ngày.
Cô cứ nghĩ rằng khi tàu vừa cập bến thì anh sẽ kéo cô đi đăng ký kết hôn, cô cũng đã suy nghĩ được cách né tránh rồi, sổ hộ khẩu cô không mang theo, do ba mẹ cô giữ.
Thật sự là ba mẹ cô giữ, cô không có nói dối.
Nhưng Thích Thịnh Thiên không kề đề cập tới, anh đưa cô trở về căn hộ và rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657463/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.