Chương trước
Chương sau
“Đơn thỏa thuận ly hôn tôi đã làm xong rồi, tôi đã ký tên ở trên đó!” Âu Dương Lập cúi người xuống cầm đơn thỏa thuận ly hôn ở trên ghế sô pha lên ném tới trước mặt cô, “cho dù máu của cô làm dơ tờ giấy, cũng có giá trị pháp luật, ký tên xong, nhớ kỹ cho người đem nó tới tập đoàn Âu Á, ly hôn thế này có lợi cho cô, nếu không chịu thì cô hãy đợi trắng tay ra đi đi!”
Âu Dương Lập cầm áo vest trên ghế sô pha lên, mặt không đổi sắc đi ra ngoài.
Liêu Vi cũng xê dịch bước chân đi theo anh, chặn trước mặt anh, dang rộng hai tay ra nhìn anh, “Âu Dương Lập! Anh không thể đi, em sẽ không ly hôn với anh đâu, cho dù anh ly hôn với em, anh cho rằng Bùi Nhiễm Nhiễm sẽ cần một người đàn ông đã ly hôn như anh sao?”
“Anh tỉnh lại đi! Bên cạnh cô ta hiện giờ đã có Cảnh Thần Hạo rồi, cô ta sẽ không cần anh đâu chẳng lẽ anh đã quên cô ta có hai đứa con rồi sao, hai đứa bé đó nhất định là của Cảnh Thần Hạo! Bộ dạng này của anh đi tìm cô ta chẳng qua là tự chuốc lấy nhục mà thôi!” Con nhỏ đó năm năm trước đã chiếm mất trái tim của Lập, bây giờ cô ta vừa về, liền lấy đi trái tim của Âu Dương Lập.
Bùi Nhiễm Nhiễm cô ta dựa vào gì chứ?
Rốt cuộc cô có chỗ nào không bằng cô ta?
“Tôi không quan tâm cô ấy có mấy đứa con, cô tránh ra!” Nhiễm Nhiễm của anh nên ở bên anh, bọn họ là thanh mai trúc mã nhiều năm như vậy, anh không tin cô ấy có thể buông bỏ anh.
“Không cho! Không cho đi!” Cô không thể để Âu Dương Lập rời đi thế này, trực giác của cô mách bảo rằng, sau khi anh rời đi, thì sẽ không trở về nữa!
“Cút! Tôi nhìn thấy cô là phát chán!” Âu Dương Lập bỗng nhiên đẩy một cái, cô liền ngã trên mặt đất.
“A!” Sức khỏe cô vốn vẫn chưa khỏe hẳn, thân thể rất yếu, không có bao nhiêu sức, bị anh đẩy thế này, hoàn toàn không có sức để phản kháng.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn anh đi xa, bóng lưng của anh vẫn anh tuấn bất phàm như vậy, chỉ là tối hôm qua cả đêm không ngủ, thoạt nhìn không có nghỉ ngơi, bước chân có chút phù phiếm, lảo đảo.
Đây chính là người mà cô thích lâu như vậy mà!
Thế nhưng anh lại muốn rời xa cô, thậm chí là ly hôn với cô!
Cô lảo đảo nghiêng ngã đứng dậy, cầm lấy tờ giấy thỏa thuận ly hôn đó, mặc kệ sự đau nhức trên tay, dùng sức xé rách, thế nhưng sức của cô thực sự quá yếu.
Cô đặt nó trên bàn trà, trực tiếp dùng miệng cắn xé, cô không ly hôn! Không ly hôn!
Hôm sau, trong Tú Viên.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn dáng vẻ điềm tĩnh của Cảnh Thần Hạo và Dương Dương người đầy mồ hôi cùng đi xuống lầu, sáng sáu giờ bọn họ đã dậy rồi, hôm qua Cảnh Thần Hạo đồng ý cùng tập luyện với Dương Dương.
Nhưng bây giờ xem ra, người tập luyện rõ ràng chỉ có mình Dương Dương, nhìn vào Cảnh Thần Hạo rõ ràng chính là đi làm huấn luyện viên.
“Anh, lau mồ hôi đi.” Noãn Noãn đưa một cái khăn tay tới trước mặt Dương Dương, nhìn vào cái mặt nhỏ đỏ bừng của cậu, rồi nhìn Cảnh Thần Hạo, “daddy, daddy là bệnh nhân, phải nghỉ ngơi thật nhiều.”
“Thật ngoan.” Anh sờ tóc cô một cái, ngồi xuống bên cạnh Bùi Nhiễm Nhiễm.
“Bà xã.” Anh vưà ngồi xuống liền đưa mặt anh sát mặt cô, hôn một cái.
Bùi Nhiễm Nhiễm một chút cũng không muốn để ý tới anh, chăm chú nhìn Dương Dương, “Dương Dương, sau này đừng tập với ba của con nữa, cũng đừng kêu ba dạy con, ba con là tên đại biến thái!”
“Nhiễm Nhiễm, có ai như em nói ông xã mình như vậy không?” Thể lực của anh ấy rất tốt, chẳng phải nên vui mới đúng sao?
“Ông xã, em đây là đang khen anh đó!” Cô đây là đau lòng cho con trai mình ngày nào cũng phải quá cực khổ.
“Mami, con chịu được.” Cậu cầm ly sữa bò trên bàn lên, ùng ục ùng ục uống hết.
Bùi Nhiễm Nhiễm thấy thế, không biết nói sao, bó tay rồi, nghiêng đầu trừng mắt hung hăng nhìn Cảnh Thần Hạo, người đàn ông bé nhỏ đẹp trai phong nhã của cô a!
Từ khi nào uống sữa thôi đã hào hùng đến vậy?
Sau khi nhận được ánh mắt của cô, Cảnh Thần Hạo lập tức lên tiếng, “Dương Dương!”
Dương Dương nhìn anh một cái, động tác lập tức chậm đi rất nhiều, mặc dù khuôn mặt nhỏ của cậu vẫn đỏ bừng như cũ.
Bùi Nhiễm Nhiễm càng không biết nói gì, Cảnh Thần Hạo từ lúc nào lại có uy tín trước mặt con trai của cô vậy?
Cuối cùng cô quyết định không để ý tới anh nữa, tiếp tục ăn cơm! -----------Nhóm dịch: Boss – App iNovel---------
Trong lúc ăn cơm, điện thoại của Bùi Nhiễm Nhiễm vang lên, cô cầm lên xem là tin nhắn Wechat của Lâm Tri Hiểu, cô liền ấn xem.
“Nhiễm Nhiễm, cứu mạng a! Thích tổng muốn giết người!” Tiếng cầu cứu của Lâm Tri Hiểu trong điện thoại truyền đến.
Bùi Nhiễm nNhiễm lập tức đặt cái chén trong tay xuống, gọi điện thoại qua đó, dưới sự ra hiệu của Cảnh Thần Hạo, cô mở loa ngoài, chuyện liên quan đến Lâm Hri hiểu, khuôn mặt nhỏ của Dương Dương Noãn Noãn cũng nghiêm túc nghe.
Điện thoại đã kết nối, âm thanh cầu cứu của Lâm Tri Hiểu truyền tới, “hu hu hu, Nhiễm Nhiễm cậu phải cứu tớ a!”
“Tri Hiểu, cậu đừng gấp, trước hết cậu nói cho tớ biết chuyện gì đã xảy ra đi?” Thích Thịnh Thiên không thể nào muốn giết cậu ấy!
Nhiều nhất là ăn luôn cậu ấy!
“Tối hôm qua Thích tổng bỗng nhiên chạy đến nhà tớ, nói tớ gạt anh ta, không nói cho anh ta biết thân phận của cậu, làm hại anh ta mơ mơ màng màng lâu như vậy, muốn tìm tớ tính sổ, tớ nghe xong là tìm tớ tính sổ, như vậy chẳng phải chết chắc sao, dọa đến tớ ngay cả cửa cũng không có mở! Kết quả sáng nay tớ phát hiện, anh ta còn ở bên ngoài, làm sao bây giờ làm sao bây giờ?” Đứng ngay cửa sổ lầu hai, vén lên chút xíu xem, nhìn thấy xe của Thích Thịnh Thiên còn dừng ở cổng, trong lòng của cô một trận hoảng sợ.
Mặc dù không có nhìn thấy bóng dáng của Thích Thịnh Thiên, nhưng anh ta vừa nãy rõ ràng gọi điện thoại cho cô.
“Tri Hiểu, cậu hãy mở cửa ra xem anh ta còn sống không trước đã? Bên ngoài lạnh như vậy, còn có tuyết rơi, Thích Thịnh Thiên nếu như ở bên ngoài suốt cả đêm, chẳng phải là bị lạnh cóng thành người tuyết sao!
“Còn sống a! Anh ta vừa mới nói, tớ dám nhốt anh ta ở ngoài cửa cả đêm, nhìn thấy tớ sẽ giết tớ! Tớ quyết định xin phép nghỉ ở nhà, Nhiễm Nhiễm cậu giúp tớ xin phép với boss lớn với còn nữa! Nếu như anh em của boss bị lạnh chết, tớ là người vô tội a! Ai bảo anh ta không đi! Có người ngốc như vậy sao?” Lâm Tri Hiểu lại nhìn xuống dưới lầu, vẫn không thấy Thích Thịnh Thiên, anh ta sẽ không dựa ngoài cửa chứ?
Nghĩ tới đây, cô vội vàng chạy xuống lầu, cô thề là cô chỉ nhìn một chút, tuyệt đối không mở cửa.
Bùi Nhiễm Nhiễm mắt nhìn Cảnh Thần Hạo, ngữ khí bình tĩnh mở miệng, “boss lớn đang nghe đó!”
“A a a! Nhiễm Nhiễm, cậu......” Lâm Tri Hiểu quả quyết cúp điện thoại, boss lớn đang nghe trộm điện thoại, cô cũng không dám nhiều lời.
Cô đi tới cửa, nhìn xuyên qua ống nhòm cửa, đã nhìn thấy Thích Thịnh Thiên tựa ngay cửa, anh ta quả thật còn chưa đi á!
Lúc Bùi Nhiễm Nhiễm đang nhìn Cảnh Thần Hạo, cuộc gọi Wechat của cô lại vang lên, Lâm Tri Hiểu gọi tới.
“Nhiễm nhiễm, anh ta tựa trước cửa, bộ dạng như đang thoi thóp, cậu bảo boss lớn phái người đến đón anh ta đi đi! Tớ không dám mở cửa, Thích tổng anh ta quả thật muốn khai đao với tớ!” Ai bảo Cảnh Thần Hạo và Bùi Nhiễm Nhiễm biết tin này đều không thể chọc vào.
Thích Thịnh Thiên chỉ biết ăn hiếp cô, cũng chỉ có thể khai đao với cô!
Cảnh Thần Hạo cầm điện thoại Bùi nhiễm nhiễm qua, mặt không đổi sắc nói, “tuyết lớn, đường trơn, xe không tới được, chăm sóc cho Thích tổng thật tốt, nếu như ngày mai không thấy anh ta tới công ty, sẽ hỏi tội cô!”
Bùi Nhiễm Nhiễm nghe anh nói xong, dựng thẳng một ngón tay cái lên, con cừu nhỏ Lâm Tri Hiểu đó, sao có thể là đối thủ của Thích Thịnh Thiên được.
Anh biết tặng quà không thể được lòng Lâm Tri Hiểu, cho nên lập tức thay đổi chiến lược.
- ----------Nhóm dịch: Boss – App iNovel---------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.