Chương trước
Chương sau
“Ba giờ chiều rồi, triển lãm châu báu ở Kim Sáp nhớ tới xem đấy, ở đó có đồ em thiết kế.”Đối phương truyền tới một âm thanh hết sức nhẹ nhàng.
“Xin lỗi xin lỗi, em thật sự quên mất, em tới ngay lập tức.”Cô ngắt điện thoại, nhìn thời gian một cái, bây giờ cũng đã là hai giờ ba mươi rồi.
Cô quên việc lớn như vậy không nói làm gì, cô ấy muốn nhắc cô cũng không nhắc sớm một chút, nhất định đợi đến bây giờ,
Cô không kịp trang điểm, thay một chút quần áo, nhanh nhanh chóng chóng lấy chìa khóa xe, nhanh chóng lái tới Kim Sáp.
Vivian là một đại sư của châu báu quốc tế. Triển lãm thiết kế châu báu của cô ấy không phải là ai cũng có thể vào được, người vào được đều là khách mời.Cô nhìn bên ngoài đỗ không ít xe, không kịp suy nghĩ gì nhiều, xuống xe nhanh chóng bước về phía trước.
Trên đường tới đây cô lái xe rất nhanh, nhưng khoảng cách từ Tú Viên tới Kim Sáp tương đối xa, khi cô tới nới cũng đã là ba rưỡi rồi, trong sảnh lớn sảnh nhỏ đều là người tới trước tham quan.
Không nhìn thấy Vivian. Cô liền đi thẳng về phía sau, cô không thích ồn ào, những buổi như thế này, để lộ mặt vài phút đối với cô mà nói cũng đã là giới hạn rồi.
“Chị Nhiễm Nhiễm!” Cô vừa bước vào, đón đầu chính là một âm thanh to tới điếc màng nhĩ.
“Ô Quy Hảo,Em có thể bình thường một chút không?” Cô nhìn vào phía trong bước tiếp. “Sư phụ của em đâu?”
“Đang ở bên trong ạ!Nhưng khi nãy có hai người muốn gặp sư phụ đều bị từ chối rồi, không biết sư phụ đang làm cái gì nữa?Không phải là muốn về nước phát triển hay sao?”Ô Quy Hảo lắc lắc đầu, nhìn cô một cách rất thần bí, “Chị Nhiễm Nhiễm, sản phẩm mà chị thiết kế người đến xem rất nhiều đó, chị không làm nhà thiết kế thật là rất đáng tiếc!”
Bùi gia là chuyên gia về ngọc bích, từ khi còn nhỏ cô đã thích cùng với Bùi Chính Đông đi xem những loại ngọc đẹp đẽ, thiết kế những thứ đó là tài năng.Nhưng hiện tại cô không có ý niệm muốn làm nhà thiết kế.
“Vậy có bán ra được không?” Nếu như cô nhớ không nhầm, ngay từ đầu chỉ đưa cho vivian bản vẽ tay, thành phẩm cô vẫn còn chưa kịp nhìn thấy thì đã về nước rồi.
“Đương nhiên bán ra rồi, yên tâm đều dùng tên tiếng anh của chị, chắc chắn sẽ không bị phát hiện được.” Cô ấy chủ động tiến tới phía trước cầm lấy tay cô, ánh mắt cô ấy nhìn chằm chằm lên cô, “Chị Nhiễm Nhiễm, chị đẹp lên nhiều đấy, nhanh nói cho em biết bí quyết trở nên đẹp ra của chị là gì?”
Cô gần như hôm nào cũng trang điểm, da không bị xấu đi, không bị mụn cô cũng đã thấy rất cảm kích rồi, làm gì có bí quyết nào?
“Chị không nói!” Cô ấy buồn bã, đau khổ, sao mà lại không nói cơ chứ!
“Chắc do gần đây quá hạnh phúc!” Cô cũng không biết phải giải thích như thế nào.
“Hạnh phúc à!Chị hình như cũng có béo lên đó, có phải vì vị Cảnh tổng đó?Khi em về đây, có xem qua tin tức trong nước, Bùi Dĩ Hàn đó chắc chắn là chị phải không?” Khi cô ở nước ngoài đã trang điểm rồi, không nghĩ được rằng khi về nước vẫn không thay đổi được.
- --------------- ----------------
“Chị.” Nhìn thấy Vivian bước ra, cô thành công chuyển đổi vấn đề.
Cô và Vivian đã quen nhau từ trước, khi đó cô mới có vài tuổi,nhìn thấy cô ấy vẫn còn rất trẻ nên không gọi bằng dì, cứ thế gọi là chị cho đến tận bây giờ.
Khi cô ấy rời thành phố A, Bùi gia đang trong thời kỳ hưng thịnh nhất, thiết kế khai sáng của cô ấy đều do Bùi gia đào tạo nên, tiền ra nước ngoài du học cũng là của Bùi gia, chỉ là người khác không biết mà thôi.
Vivian cũng gần bốn mươi tuổi, nhưng bảo dưỡng rất tốt,nhìn cũng chỉ giống như ba mươi tuổi mà thôi, dịu dàng đức hạnh, trên người toát ra một khí phách của nghệ sĩ rất trầm tĩnh, so với Ô Quy Hảo hihi haha kia thì đúng là khác biệt.
“Nhiễm Nhiễm.”Cô ấy cười, “Nhìn em đẹp như vậy là tốt rồi.”
“ Chị, chị đừng nói với em là chị về nước để giúp em nhé?” Cô thật sự không cần mà!
“Vậy chẳng lẽ chị về dưỡng lão à?” Cô ấy cười mỉm hỏi ngược lại, “Em đã xem qua thiết kế của em chưa?”
“Vẫn chưa ạ, e đương nhiên phải tới gặp chị trước chứ.”Thật ra khi hai người họ ở nước ngoài cũng không liên lạc với nhau.
Nếu như không phải có một lần kế hoạch thiết kế của cô tìm vivian hợp tác,cô cũng gần như quên mất cô ấy rồi.Từ khi đó, hai người họ mới thỉnh thoảng liên lạc với nhau.
Ô Quy Hảo ở bên cạnh cũng vừa nhận được một cuộc điện thoại, thần thần bí bí tiến lại sát tai của vivian nói một câu.
Cô ấy hiền từ cười rồi, “Để Quy Hảo dẫn em ra ngoài xem nhé, thích cái gì cứ tùy ý mà lấy.”
“Vậy em không khách khí nữa.” Cô bây giờ cũng không cần những thứ này, chỉ là vì ý tốt của cô ấy, cô cần phải đón nhận.
Ô Quy Hảo cùng cô bước ra ngoài, người bên ngoài cũng không đông lắm, nhưng có thể nhìn thấy, mỗi người đều thuộc tầng lớp quý tộc cả.
Hai người họ vừa xuất hiện, không ít người đều quay lại nhìn họ một cái.Mỹ nữ cho dù có ở đâu cũng rất có sức cuốn hút, nhất là giống Bùi Nhiễm Nhiễm tuyệt sắc giai nhân như vậy, càng không thể từ chối.
“Xin lỗi làm phiền rồi, ở đây không được phép chụp ảnh.” Quy Hảo vừa nhìn thấy một người đang đưa máy ảnh định chụp Bùi Nhiễm Nhiễm liền ngay lập tức ngăn chặn, thân đứng chắn trước cô.
Người đó nhìn thấy tấm thẻ trợ lý sản phẩm treo ở trước ngực cô ấy, liền thu máy ảnh lại.
“Cảm ơn nhé!” Bùi Nhiễm Nhiễm nói, liền tiến về phía phòng khác.
“Đây là điều em cần làm!” Cô ấy chỉ phòng phía trước. “Chị Nhiễm Nhiễm, tác phẩm của chị ở đại sảnh, chị vẫn chưa đi xem đâu nhé!”
“Chị đến để tống tiền sư phụ của em thôi.”Thật ra cô cảm thấy người ở đại sảnh quá đông, rất có khả năng sẽ gặp phải người mà cô không muốn gặp.
Nhất là những nơi như thế này, bản thân là đầu ngành về ngọc của thành phố A, Âu Dương Lập không chừng cũng sẽ xuất hiện ở đây.
“Đúng! Tống tiền, phải tống tiền hận một chút, sư phụ cô ấy rất nhiều tiền.Có thể….” Cô vẫn chưa nói hết câu, hoài nghi nhìn Bùi Nhiễm Nhiễm đang ở bên cạnh dừng bước chân, “ Chị Nhiễm Nhiễm?”
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy Liêu Vĩ ở không xa kia, mà người đó cũng đang nhìn cô, hai người bốn con mắt nhìn nhau.Toàn thân Liêu Vĩ như đông cứng nguyên vị trí.
Cô mặc một chiếc quần dài màu trắng, phía trên mặc một chiếc áo khoác bò, mái tóc dài tự nhiên thả xuống. Trên khuôn mặt trắng treo kia không có bất kỳ đường nét chỉnh sửa trang điểm nào, đúng là một hoa khôi tinh khiết của trường trong ký ức trước kia, còn hơn trước kia ở chỗ có thêm một chút gì đó rất trưởng thành.
Cô…
Quay lại rồi!
Cô ta đang vui mừng, Bùi Dĩ Hàn không phải là Bùi Nhiễm Nhiễm, Bùi Nhiễm Nhiễm mãi mãi ở nước ngoài không bao giờ quay lại nữa!
Nhưng tại vì sao, cô lại xuất hiện ở nơi như thế nào?
Xuất hiện ở ngay trước mặt cô ta!
“Bùi tiểu thư, đã lâu không gặp.” Cô ta bước về phía cô, cô quay trở lại thì đã làm sao, cô ta một chút cũng không sợ cô.
Âu Dương Lập vẫn là chồng của cô ta, Cảnh Thần Hạo có thể làm chỗ dựa cho cô bây giờ cũng đã có người phụ nữ khác, cô có tư cách gì để khoa trương trước mặt cô ta được.
“Cũng lâu rồi, hơn năm năm rồi thì phải!” Cô cười, không quan tâm việc cô ta bước tới, đi về phía tủ một tác phẩm trưng bày, thưởng thức chiếc vòng ngọc.
“HAHA!” Liêu Vĩ bước tới trước mặt cô, cúi đầu nhìn giá trước mặt, một số tám phía sau là năm số không.Bùi Nhiễm Nhiễm trước kia mắt không cần liếc là mua luôn rồi, còn bây giờ thì sao?
- --------------- ----------------
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.