Người đàn ông này đúng là đã suy tính kỹ càng các phương diện rồi.
Cô nhanh chóng ăn xong bữa sáng rồi lên lầu, khi về đến phòng, anh vẫn chưa ra khỏi phòng tắm, cô tiến thẳng đến bàn trang điểm màu be ngọc, trên bàn quả nhiên là có đồ trang điểm, sáng nay cô chỉ đánh răng rửa mặt đơn giản để xuống dưới nhà, hoàn toàn không chú ý đến nơi này.
Cô vấn mái tóc dài ra sau, để ý thấy anh tặng cho cô cũng cái hãng trang điểm như lần nọ nên không ngần ngại, bắt đầu mở ra dùng.
Cảnh Thần Hạo vừa bước ra đã thấy cô đang chăm chú trang điểm, khung cảnh này, anh đã suy diễn trong đầu không biết bao nhiêu lần. Phút giây này lại đang thành sự thật trước mắt anh, anh mới cảm nhận thấy niềm hạnh phúc giản đơn này đáng để anh cảm động hơn trong suy nghĩ nhiều.
Anh vừa muốn nhìn cô lúc không hóa trang, vừa không muốn vẻ đẹp của cô phơi bày cho người khác ngắm, đúng là mâu thuẫn.
Bùi Nhiễm Nhiễm nhìn thấy anh qua gương, anh đã đứng đó, sau cô cả mấy phút, cuối cùng cô cũng quay lưng lại nhìn anh, “ Yên tâm, chuyện tối qua em tha thứ cho anh rồi!”
“ Em tha thứ cho anh rồi?” Anh hơi nhướn mày, bước nhanh đến.
Khi anh vẫn chưa kịp đến bên cô, cô lại quay lưng lại, tiếp tục trang điểm.
Bước chân anh dừng lại sau lưng cô, anh nhìn vào gương mặt vàng ệch kia, “ Khi em ở te cũng như vậy đi làm sao?”
Cô nhìn gương mặt hơi có chút bực của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657126/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.