Nếu như bị cô bé biết được thật ra bọn họ là cha con ruột thịt, có khi nào càng vui mừng hơn?
Nhưng cô vẫn chưa nghĩ ra được có nên nói sự thật cho tụi nhỏ nghe không, không quan tâm nữa, tối nay gặp được người rồi hẳn tính.
Cô giơ tay xoa vào tóc của cô bé, ôn hòa cười nói, “Đương nhiên muốn!”
Đến Tú Thực Phường, cô biết Cảnh Thần Hạo ở đây có phòng riêng chuyên dụng, cô đi đến quầy lễ tân hỏi, quả nhiên anh đã gọi điện thoại qua đến, cô dẫn theo Dương Dương và Noãn Noãn đến tầng 3.
Trong phòng riêng hoàn cảnh rất thanh tịnh, bàn nhỏ dựa vào cửa sổ đặt hai chậu hoa lan, lan tỏa ra mùi hương dịu nhẹ, trên bức tường màu trắng treo hai bức tranh sơn thủy, ở ngay kế bên bàn cũng có một bình phong tranh thủy mặc, cản trở ánh nhìn trực diện của cửa chính và bàn cơm, khẩu vị dùng cơm của Cảnh Thần Hạo thanh đạm, cảnh quan như thế quả thật quá phù hợp với anh.
Cô đặt món rồi, một bên đợi món, một bên đợi Cảnh Thần Hạo, Dương Dương ở bên cạnh không nói năng gì, Noãn Noãn cứ bám lấy nói chuyện với cậu.
Đột nhiên chuông điện thoại reng lên, cô lấy điện thoại ra nhìn là Lâm Tri Hiểu, cơn giận trong lòng cô liền hùng hực lan ra ngoài.
“Dương Dương Noãn Noãn, hai đứa ngoan ngoãn ngồi đợi, mẹ đi nhận cú điện thoại, dì Tri Hiểu gọi đến.” Cô cười từ ghế đứng dậy, cầm di động rồi ra ngoài.
Đóng cửa phòng lại, cô mới cầm điện thoại lên nghe, “Lâm Tri
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sung-ai-cua-ba-thieu-bat-giu-cap-song-sinh-yeu-dau-cua-manh-mau/1657115/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.